ĐỪNG BỎ LỠ

Con tàu, Hải Âu và tảng đá ngầm


Em và anh, là yêu mà không phải yêu, là bạn cũng chẳng ra bạn, là kẻ thù càng không, nhưng không gặp thì nhớ, gặp lại hay cãi nhau, bên cạnh nhau quá gần thì trở nên ngượng ngùng. 


Có những khoảnh khắc em đã định nói ra tiếng lòng mình cùng anh nhưng định mệnh lại rất khôi hài, khiến em phải im lặng ôm lấy tương tư, nhìn anh cười vui vẻ cùng những cô gái khác, còn em chỉ đóng vai một người bạn khác giới luôn thấu hiểu anh. 

Chắc có lẽ anh chẳng bao giờ thấy được hàng mi em đã rung lên như muốn khóc khi được anh giới thiệu người con gái anh đang thương, anh nói với em anh sẽ quen cô ấy lâu dài, không chóng vánh như các mối tình trước đây. Em gật đầu cười gượng ủng hộ anh, em gằn giọng bắt anh cam kết lần này là thật lòng… với cô ấy.

Em mãi không hiểu sao mình thích sống ngược tâm đến vậy, luôn đóng vai phụ trong mọi câu chuyện tình. Chuyện của người ta, em trở thành quân sư chỉ đường bày lối. Chuyện của mình, em sẽ là người yêu đơn phương hoặc là bạn rất tốt của nam chính. Có lẽ cho đến giờ phút này vai diễn em chưa sắm chính là loại con gái đi cướp giật tình yêu của người khác, vì em không bao giờ muốn làm thế, kể cả khi có cơ hội.

Em luôn muốn tự mình đưa ra lựa chọn cho bất cứ điều gì liên quan đến cuộc đời mình, từ trường học, công việc, các mối quan hệ bạn bè và cả tình yêu. Vì là tự lựa chọn nên em luôn mang theo “lưỡi dao nhẫn tâm”, sẵn sàng sử dụng để cắt đứt những thứ em không muốn có hay muốn bỏ đi ngay lập tức. Đã có những lúc em nghĩ, hay cứ để mọi thứ đến tự nhiên, để đời mình như con thuyền nhỏ không tay lái, sóng xô đi đâu thì hãy đến đó. Nhưng em lại không can tâm, bao nhiêu năm em tự mình đóng nên một con tàu lớn cho cuộc đời mình, em tự lái nó và cũng tự sửa chữa những hỏng hóc mà người khác mang lại cho em. 

Con tàu lớn của em vững chãi, luôn sẵn sàng giăng buồm trước sóng to gió lớn. Anh hay bất cứ chàng trai nào bước vào cuộc đời em, nếu không phải là gió, là sóng thì cũng sẽ là tảng đá ngầm dễ khiến em tổn thương, chưa ai có thể trở thành chú hải âu nhỏ có thể cùng con tàu lớn đi khắp thế gian. Em biết như vậy nhưng vẫn giữ anh lại trong lòng, vẫn không thể buông bỏ tảng đá ngầm đã hết lần này đến lần khác để em va vào vỡ từng mảnh, lại tốn thêm thời gian chắp vá vì anh.

Lạ là, em chưa từng mong anh sẽ biết và chấp nhận tình cảm của em, vì trong số những lựa chọn, anh không phải là điều em muốn chọn mang theo suốt cuộc đời. Em cứ đặt anh ở đó trong tim mình, lúc nhớ lúc thương, lúc khao khát lúc lại muốn ném đi thật xa. Chắc em sẽ không bị ông trời trừng phạt vì đã đùa giỡn với hình bóng của anh đâu nhỉ, vì anh vẫn là anh mà em vẫn là em, không khiến anh đau khổ hay tổn thương.

Tàu lớn chỉ nên đợi hải âu, nên tránh va vào đá ngầm, đúng mà phải không anh?

GreenStar

Không có nhận xét nào