Câu chuyện bút chì, đồ gọt và cục tẩy
Trên chiếc bàn nọ, có một chiếc bút chì đã bị gọt mòn phân nửa. Hằng ngày, bút chì phải chịu đau đớn mà mài chì vào từng trang giấy thô cứng, chưa kể lúc vì phải đi quá mạnh, chì bị gãy và cái đồ gọt đáng ghét lại sẽ bào mòn bút chì thêm nữa. Mỗi lần như thế, bút chì chỉ biết cắn răng chịu đựng. Mà cũng phải kể tội cả cục tẩy, nếu không có cục tẩy thì bút chì chẳng mất nhiều sức viết đi viết lại một chỗ trên mặt giấy. Hễ bút chì bước sai nét là cái cục tẩy đang ghét sẽ nhảy bổ vào mà xóa đi vết chân của bút chì như thể muốn bút chì mòn đi vì phải đi lại nét khác.
Nhưng cớ làm sao đồ gọt chẳng bao giờ động đến cục tẩy mà chỉ toàn làm đau bút chì. Bút chì nghĩ, cục tẩy là nguyên nhân làm bút chì phải gặp đồ gọt. Còn đồ gọt lại là nguyên nhân làm bút chì ngày càng thấp hơn, dù chân bút chì có đẹp hơn sau mỗi lần đồ gọt chạm vào, nhưng vì đẹp nên mới phải đi trên giấy, làm mòn rồi lại gặp cục tẩy, gặp đồ gọt. Một cái vòng tròn cứ xoay đều như thể đó là quy luật.
Thế là bút chì quyết định thoát khỏi vòng tròn đó bằng cách rời khỏi bàn, lăn mình xuống góc, trốn kỹ không cho ai thấy. Bút chì nghĩ rằng sẽ hạnh phúc hơn nếu không động chạm gì với đồ gọt và cục tẩy.
Ngày qua ngày, cục tẩy và đồ gọt vẫn nằm trên bàn. Cho đến khi một chiếc bút chì mới xuất hiện, bút chì từ chỗ trốn nhìn thấy liền phì cười vì nó cho rằng người mới kia sẽ phải chịu đau đớn thôi, còn bút chì giờ đây đã thoát được rồi.
Ngày nọ, cô chủ nhỏ dọn phòng, lúc nhìn thấy bút chì, cô đem lên ngắm nghía, khẽ nhăn mặt vì bút chì nằm lâu trong bóng tối nên có mùi mốc và xỉn màu, xấu xí. Dù có hơi tiếc, nhưng khi liếc nhìn chiếc bút chì mới trên bàn, cô chủ liền bỏ bút chì vào sọt rác.
Ngày qua ngày, cục tẩy và đồ gọt vẫn nằm trên bàn. Cho đến khi một chiếc bút chì mới xuất hiện, bút chì từ chỗ trốn nhìn thấy liền phì cười vì nó cho rằng người mới kia sẽ phải chịu đau đớn thôi, còn bút chì giờ đây đã thoát được rồi.
Ngày nọ, cô chủ nhỏ dọn phòng, lúc nhìn thấy bút chì, cô đem lên ngắm nghía, khẽ nhăn mặt vì bút chì nằm lâu trong bóng tối nên có mùi mốc và xỉn màu, xấu xí. Dù có hơi tiếc, nhưng khi liếc nhìn chiếc bút chì mới trên bàn, cô chủ liền bỏ bút chì vào sọt rác.
Chiếc bút chì chính là tương lai, cục tẩy là hiện tại và đồ gọt là quá khứ. Hiện tại giúp ta xóa bỏ và bắt đầu làm lại những gì chưa hoàn thành ở quá khứ. Quá khứ cho ta những bài học để ta hoàn thiện hơn bản thân mình. Còn ta chính là tương lai. Tương lai của ta là cuộc hành trình tiếp theo của hiện tại hay nằm trong sọt rác cùng với những thứ vứt đi, điều đó còn phụ thuộc và cách nhìn, thái độ cư xử của ta đối với những gì đang tồn tại xung quanh.
GreenStar