tag:blogger.com,1999:blog-58286001679786477952024-03-14T22:23:17.164+07:00GreenStar BlogGreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.comBlogger306125tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-85904167517809698992023-11-13T13:33:00.003+07:002023-11-13T13:33:09.592+07:00Bạn đang ghen tị với ai?<p></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: left;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8NdBzBzzRQ1DcD5GchkLg6JNlH3djkJt4swVbQo4ALff4DQ5imieG6tYY8k3cKCW5om65JjapOfrbbQBhsat0rAViKCnYSMC0WXD9tr3kMeIBFF0WhPniXzQhSp6nnG-RlshCoHxHkDd3b020u7dbTPizNTTfQoq_0mnxPjXjqSkJaVm-QdGOSFEYrzxo/s1860/z4875967176585_ade16f78189d4c92754bafa2e97f6aca.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1860" data-original-width="1242" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8NdBzBzzRQ1DcD5GchkLg6JNlH3djkJt4swVbQo4ALff4DQ5imieG6tYY8k3cKCW5om65JjapOfrbbQBhsat0rAViKCnYSMC0WXD9tr3kMeIBFF0WhPniXzQhSp6nnG-RlshCoHxHkDd3b020u7dbTPizNTTfQoq_0mnxPjXjqSkJaVm-QdGOSFEYrzxo/s320/z4875967176585_ade16f78189d4c92754bafa2e97f6aca.jpg" width="214" /></a></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">Tôi luôn tâm niệm rằng thứ gì đó quá dễ dàng đạt được thì thứ ấy không phải hoặc không thuộc về mình. Thế nên không cần quá thất vọng hay đau khổ khi thứ đó rời đi.</div><p>Có người bảo tôi thuộc loại người không an phận. Họ nói đúng mà cũng không hẳn đúng. Tôi luôn hài lòng với những gì mình đang có và không thể thay đổi như: bố và mẹ, những đứa em, nhà ở, áo quần trong tủ, đôi giày đã mua, những mối quan hệ đã và đang có... Đó gọi là an phận. Nhưng tôi lại không chịu chấp nhận chuyện ngồi yên một vị trí trong văn phòng máy lạnh 8 tiếng/ngày, không muốn như người ta nói: yêu đi, kết hôn đi, sinh con đi... Đó là không an phận. </p><p>Tôi nghĩ mình chỉ có một kiếp này để biết mình đang sống, vậy nên sống sao cho đáng một kiếp người. Làm điều mình thích, nói điều mình muốn, sẵn sàng thay đổi và chấp nhận mọi kết quả... miễn không làm hại người khác và không đẩy bản thân vào cảnh tù tội. Thỉnh thoảng tôi điên rồ nghĩ có khi ngồi tù cũng là một dạng trải nghiệm thú vị. Nghĩ vậy thôi, có lẽ cả đời này tôi nên tránh việc vướng vào trải nghiệm đó. </p><p>Tôi nhớ trong một tiết học Discussion, cô giáo đặt câu hỏi cho tôi về chủ đề "envy", rằng tôi có từng hay đang ghen tị với người khác không? Tôi trả lời: Yes, with myself in the future. Cô cười, cả lớp cười, tôi cười. Nhưng đó là câu trả lời thật lòng, vì tôi biết với sự cố gắng ở quá khứ và hiện tại, tương lai của tôi chắc chắn sẽ đáng để khiến tôi phải ghen tị.</p><p>Quả thật khoảnh khắc nhận được câu hỏi, tôi mới bắt đầu suy nghĩ xem trước giờ có ghen tị với ai hay không? Có chứ, nhưng chưa bao giờ tôi để nó hoàn thiện thành ghen tị, chỉ là đôi khi ngó người ta hơn mình, tôi chạnh lòng, buồn bã chút xíu rồi lập tức quay về với thế giới của mình. Tôi không lấy ghen tị để buộc mình phải phấn đấu, phải làm được thế này, phải đẹp hơn thế kia... Bởi không thể lấy cuộc đời của người này làm thước đo cho cuộc đời người khác, nếu sống mà chỉ nhìn vào cuộc đời người khác thì sẽ có lúc đánh mất cuộc đời của chính mình. </p><p>Vốn dĩ cuộc sống của mỗi người không dễ dàng mà có được, là kì tích, là may mắn, là phép màu. Vậy nên tôi nghĩ đừng dễ dàng từ bỏ hay đừng bắt chước mới là điều đúng đắn nhất chúng ta nên làm.</p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-32929319580851751262023-11-02T17:23:00.004+07:002023-11-02T17:26:30.767+07:00Những điều bạn cần biết về Radon<p style="text-align: right;"> <span face=""Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif" style="background-color: white; color: #333333; font-size: 12pt; text-align: right;"> </span><span face=""Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif" lang="VI" style="color: #333333; font-size: 12pt; text-align: right;">Sam SmithFoundation Repair Consultant</span></p><p class="MsoNormal" style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0px 0px 0in; text-align: justify;"></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhalKDRa76AdAauHMP-2JZodIbj_lrSXkmfhYXf_rdgNSzU63s31horH3YNXH8tI6PilQkLnImkc89Fb1biOp-mDpwmFh31xtL5UZk3I4pzVqZwBi-s0lU23y4FfZfcIvu4TkocTrir2UNuf7CeHQTVZvtAzECLkYljU4g0XIECo5lyDdwqe2sKLYep5woH" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="" data-original-height="334" data-original-width="501" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhalKDRa76AdAauHMP-2JZodIbj_lrSXkmfhYXf_rdgNSzU63s31horH3YNXH8tI6PilQkLnImkc89Fb1biOp-mDpwmFh31xtL5UZk3I4pzVqZwBi-s0lU23y4FfZfcIvu4TkocTrir2UNuf7CeHQTVZvtAzECLkYljU4g0XIECo5lyDdwqe2sKLYep5woH" width="320" /></a></div><br />Radon là một loại khí phóng xạ tồn tại trong các ngôi nhà trên khắp thế giới. Khí được tạo ra từ sự phân hủy tự nhiên của uranium trong đất, đá và nước và đi vào không khí mà chúng ta hít thở. Radon là nguyên nhân chính gây ung thư ở những người không hút thuốc. <p></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Nhưng bạn có thể dễ dàng xác định được bao nhiêu phần trăm trong số đó trong nhà của bạn? Bạn có thể làm gì để giảm lượng radon trong nhà không? Đây là một trong số những câu hỏi mà chúng tôi muốn trả lời trong bài viết này.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><img alt="" src="http://www.hoihohaptphcm.org/images/BenhNhan/radon1.jpg" style="border: 0px; float: left; height: auto; max-width: 150px; padding-bottom: 15px; padding-right: 15px; vertical-align: middle;" /></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Một số thống kê nhanh</strong></p><ul style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin: 0px 0px 10px 25px; padding: 0px;"><li style="line-height: 20px;">Dưới đây là một số thống kê nhanh để cung cấp cho bạn ý tưởng về mức độ ảnh hưởng của radon tại Hoa Kỳ:</li><li style="line-height: 20px;">Khoảng 21.000 trường hợp tử vong hàng năm.</li><li style="line-height: 20px;">Trong số 21.000 trường hợp tử vong do radon ước tính mỗi năm, 2.900 trường hợp xảy ra với những người chưa bao giờ hút thuốc.</li><li style="line-height: 20px;">Cứ 15 ngôi nhà ở Mỹ, ước tính có một ngôi nhà có lượng radon cao.</li><li style="line-height: 20px;">Mức radon ở bất kỳ nơi nào được đo bằng đơn vị picocam trên lít (pCi/L). Cơ quan Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ khuyến cáo rằng bất kỳ nhà hoặc văn phòng nào đo trên 4,0 pCi/L cần phải được khắc phục ngay lập tức. Nhà hoặc văn phòng có giá trị đo giữa 2,0 pCi/L và 4,0 pCi/L cần được sửa chữa sớm.</li><li style="line-height: 20px;">Mức radon trung bình ước tính ở Mỹ là 1,3 picoco / lít (pCi/L) trong nhà và 0,4 pCi/L ngoài trời.</li><li style="line-height: 20px;">Một số hệ thống khử radon có thể giảm mức độ lên đến 99%.</li></ul><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Radon là gì?</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Mặc dù bạn không thể ngửi hay nhìn thấy radon, nó vẫn có thể tồn tại ở mức độ cao trong nhà của bạn. Mức độ này có thể đủ cao để gây ra ung thư phổi. Nhưng radon là gì?</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Viện Ung thư Quốc gia định nghĩa radon là “<strong>một loại khí phóng xạ được giải phóng từ sự phân rã thông thường của các nguyên tố uranium, thorium và radium trong đá và đất</strong>”. Thêm vào đó, "<strong>nó là một loại khí vô hình, không mùi, không vị, thấm qua mặt đất và khuếch tán vào không khí</strong>."</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Dịch vụ Chương trình Radon Quốc gia của Đại học Bang Kansas cho biết, radon có thể được tìm thấy ở tất cả 50 tiểu bang của Hoa Kỳ. Cũng nguồn tin này cho biết thêm “Radon có chu kỳ bán hủy khoảng 4 ngày — một nửa số lượng nhất định của nó phân hủy sau mỗi 4 ngày.”</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Theo EPA, lượng radon ở một nơi cụ thể phụ thuộc vào hóa học của đất, khác nhau giữa các ngôi nhà. EPA cũng cho biết thêm rằng “lượng radon thoát ra từ đất để vào nhà phụ thuộc vào thời tiết, độ xốp của đất, độ ẩm của đất và sức hút bên trong ngôi nhà”.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Tại sao bạn nên quan tâm đến Radon</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Nghiên cứu về sự nguy hiểm của nồng độ radon cao là rất quan trọng vì nó thúc đẩy bạn thực hiện các hành động cần thiết để bảo vệ bản thân và gia đình khỏi phơi nhiễm quá mức.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Chúng ta cần quan tâm đến radon bởi vì nó được tìm thấy ở mức độ cao, nó làm tăng nguy cơ ung thư cho những người sống trong môi trường như vậy. Đây là một quan điểm cũng được Cơ quan bảo vệ môi trường Hoa Kỳ (EPA) ủng hộ, theo đó, “Khi bạn hít thở không khí có chứa radon, bạn sẽ tăng nguy cơ mắc bệnh ung thư phổi”.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Hiệp hội Phổi Hoa Kỳ cảnh báo sự xuất hiện các nguy cơ về sức khỏe khi các hạt radon “hít vào phổi và bắn phá các tế bào của bạn bằng bức xạ nguy hiểm, gây ung thư”. Tổ chức này cũng cho biết thêm rằng, hút thuốc lá và phơi nhiễm radon có thể làm tăng nguy cơ ung thư phổi một cách độc lập”.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Radon xâm nhập các tòa cao ốc như thế nào ?</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Hầu hết radon được tìm thấy trong nhà từ thổ nhưỡng xung quanh tòa nhà. Theo Dịch vụ Chương trình Radon Quốc gia Hoa Kỳ, radon thoát ra khỏi đất trước khi bị kẹt ngay dưới móng của tòa cao ốc. Các khí bị mắc kẹt tích tụ áp suất, áp lực này dồn chúng vào tòa nhà qua các bức tường và sàn nhà.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Dịch vụ Chương trình Radon Quốc gia cho biết thêm rằng “Hầu hết khí di chuyển qua các vết nứt và các khe hở khác”. Bên trong một tòa nhà, radon có thể bị giới hạn và tập trung. Một số lỗ thông thường khiến radon có thể xâm nhập vào phòng là:</p><ul style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin: 0px 0px 10px 25px; padding: 0px;"><li style="line-height: 20px;">Các vết nứt trên tường và sàn nhà</li><li style="line-height: 20px;">Khoảng trống trong các tầng bị treo</li><li style="line-height: 20px;">Khe hở xung quanh đường ống bể phốt và cống rãnh</li><li style="line-height: 20px;">Các lỗ hổng trong tường</li><li style="line-height: 20px;">Mối nối vật liệu xây dựng</li></ul><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Một số radon trong nhà có thể bị giữ lại trong nước và thải ra môi trường trong nhà khi nước được sử dụng khi tắm hoặc rửa bát. Các nguồn radon khác có thể là vật liệu xây dựng được sử dụng để xây nhà.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Xét nghiệm radon</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Bạn không thể nhìn, nếm hoặc ngửi thấy radon. Vì vậy, cách duy nhất để xác định sự hiện diện của mức khí phóng xạ là thông qua thử nghiệm. EPA khuyên rằng tất cả các ngôi nhà dưới tầng ba của một tòa nhà nên được kiểm tra radon.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Việc kiểm tra radon nói chung có thể được chia thành hai dạng: ngắn hạn và dài hạn. Các bài kiểm tra ngắn hạn đo mức độ radon trong hai đến bảy ngày. Các bài kiểm tra dài hạn đo mức radon trong ít nhất 90 ngày trong một năm, cung cấp cho bạn cách tốt nhất để xác định mức trung bình hàng năm.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Tôi nên xét nghiệm radon bao nhiêu lần?</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Hướng dẫn của Bộ Y tế Minnesota chỉ ra rằng một khi thử nghiệm ban đầu đã được tiến hành, một tòa nhà nên được kiểm tra lại sau hai đến năm năm. Chính bộ phận này cũng khuyên bạn nên “Xem xét thử nghiệm trước một dự án sức khỏe lớn để xác định xem có nên bổ sung giảm thiểu radon vào dự án hay không.”</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Tôi xét nghiệm radon như thế nào?</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC) xác định ba cách để làm xét nghiệm radon:</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Tự xét nghiệm</strong>: Bạn có thể mua bộ thử nghiệm từ các nhà bán lẻ trực tuyến, cửa hàng phần cứng hoặc cửa hàng sửa chữa nhà cửa. Các test này sẽ có hướng dẫn cách sử dụng.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Nhờ chuyên gia kiểm tra đủ điều kiện</strong>: Khi mua hoặc bán một ngôi nhà, một người kiểm tra đủ điều kiện có thể giúp bạn thực hiện việc kiểm tra. Bạn có thể tìm thấy một chuyên gia bằng cách sử dụng bản đồ tương tác EPA.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Chương trình tư nhân chuyên nghiệp về radon:</strong> Cung cấp danh sách các chuyên gia tư nhân về radon được chứng nhận trong các lĩnh vực khác nhau. Thông tin thêm về bộ dụng cụ thử nghiệm radon hoặc các chuyên gia đo lường và giảm thiểu có sẵn trên trang web của EPA.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Hiệp hội Phổi Hoa Kỳ đề xuất các máy dò radon kỹ thuật số mà bạn có thể mua cho ngôi nhà của mình.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Nếu kết quả đọc kiểm tra cho thấy là 4,0 pCi/L hoặc lớn hơn, trong trường hợp đó, EPA khuyến nghị bạn nên có giải pháp với mục đích cuối cùng là giảm mức radon của bạn xuống mức thấp nhất có thể.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Giảm lượng radon xâm nhập vào tòa nhà</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Mặc dù không thể loại bỏ hoàn toàn radon, nhưng tin tốt là chúng ta có thể thực hiện một số biện pháp để giảm lượng radon đến mức có thể chấp nhận được. Khi được thực hiện chính xác, kiểm tra radon có thể giúp bạn xác định xem bạn có nên thực hiện các biện pháp để giảm mức radon trong tòa nhà của bạn hay không.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">EPA khuyến nghị rằng cách hiệu quả nhất để giảm mức radon trong một tòa nhà là sử dụng các kỹ thuật xây dựng kháng radon. Cơ quan này nói rằng “Khi được lắp đặt đúng cách và hoàn chỉnh, những kỹ thuật đơn giản và rẻ tiền này có thể giúp giảm mức radon trong nhà trong gia đình”.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Dưới đây là một số kỹ thuật cụ thể do EPA đề xuất để giảm mức độ radon trong tòa nhà của bạn:</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Bịt kín:</strong> Liên quan đến việc xác định các vết nứt và các khe hở khác trong nền của tòa nhà và bịt kín chúng. Điều này làm giảm dòng chảy của radon vào tòa nhà, làm cho các kỹ thuật giảm radon khác hoạt động tốt hơn.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Điều áp nhà hoặc phòng</strong>: Đây là phương pháp thổi không khí vào tầng hầm hoặc khu vực sinh hoạt. Không khí này nên đến từ bên ngoài tòa nhà hoặc các phòng trên lầu. Nó tạo ra sự cân bằng áp suất giữa căn phòng và bên dưới nền móng, để radon không chảy từ khu vực áp suất cao bên ngoài tòa nhà vào khu vực áp suất thấp bên trong tòa nhà.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Quạt thông gió hút nhiệt (HRV)</strong>: Hệ thống này được lắp đặt nhằm tăng khả năng thông gió và đưa không khí vào tòa nhà từ bên ngoài.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Giảm mức radon không phải lúc nào cũng phức tạp. Ví dụ, thông gió trong các phòng ở tầng thấp hơn có thể được tăng cường thông qua các phương pháp thông gió tự nhiên như mở cửa sổ và cửa ra vào và có lỗ thông gió trên tường ở các tầng thấp hơn của một tòa nhà.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"> </p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"><strong>Phương pháp để chọn một nhà thầu làm giảm nhẹ Radon ?</strong></p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Bộ Y tế và Dịch vụ Cấp cao Missouri khuyên rằng bạn nên “Chọn một nhà thầu để sửa chữa vấn đề radon cũng giống như bạn sẽ chọn một người nào đó để sửa chữa nhà.” Bộ phận này cho biết thêm rằng “Sẽ là khôn ngoan nếu bạn có nhiều ước tính, yêu cầu tài liệu tham khảo và liên hệ với một số tài liệu tham khảo đó để hỏi xem họ có hài lòng với công việc của nhà thầu hay không”.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Một số câu hỏi sau do Bộ Y tế và Dịch vụ Cấp cao Missouri đề xuất mà bạn có thể hỏi:</p><ul style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin: 0px 0px 10px 25px; padding: 0px;"><li style="line-height: 20px;">Nhà thầu có sẵn sàng cho bạn xem các ví dụ về công việc họ đã làm trước đây không?</li><li style="line-height: 20px;">Nhà thầu có thể cho bạn biết công việc sẽ bao gồm những gì, thời gian và cách họ sẽ giảm mức radon không?</li><li style="line-height: 20px;">Nhà thầu sẽ tính bao nhiêu cho toàn bộ dự án, hay họ tính phí cung cấp báo giá?</li><li style="line-height: 20px;">Nhà thầu sẽ kiểm tra nhà của bạn trước khi cung cấp một ước tính?</li><li style="line-height: 20px;">Nhà thầu có hiểu các kết quả thử nghiệm không và họ có thể xác định xem có tuân thủ đúng quy trình trong thử nghiệm hay không?</li><li style="line-height: 20px;">Radon là một vấn đề sức khỏe nghiêm trọng</li></ul><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Đến thời điểm này, không ai có thể bỏ qua radon. Vì vậy, điều quan trọng là phải xác định mức radon trong nhà của bạn để bạn có thể đưa ra giải pháp cần thực hiện. Khi bạn quyết định thuê một chuyên gia radon để giảm mức radon trong tòa nhà của mình, điều quan trọng là bạn phải tìm được người thích hợp đủ năng lực để thực hiện.</p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;"> </p><p style="background-color: white; color: #333333; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 12pt; margin: 0px 0px 10px; text-align: justify;">Nguồn bài: <span lang="VI"><a href="https://www.regionalfoundationrepair.com/foundation-repair/radon/" style="color: #0088cc; text-decoration-line: none;"><span lang="EN-US">http://www.hoihohaptphcm.org/index.php/benh-nhan</span></a></span></p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-38004606150303807592022-11-09T15:59:00.002+07:002022-11-10T17:12:35.699+07:00[Love story] Minh Phụng & Thanh Xuân<p><span style="font-family: Dancing Script;">(<i>English below</i>) <span style="-webkit-text-size-adjust: 100%; text-size-adjust: 100%;"><b>Bạn thân mến,</b></span></span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Lời đầu tiên, chúng mình rất vui vì được gặp bạn và được gắn kết cùng nhau trong cuộc sống này. Tiếp đến, cảm ơn bạn vì đã “chịu khó” đọc lời tâm sự về câu chuyện tình cảm đơn giản của chúng mình. </span></p><p style="text-align: center;"></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><img src="https://drive.google.com/uc?id=14q6xi0RpauVwcv6RN7le8RyGaNQTli3_" width="300" height="300"><br></div><span style="font-family: Dancing Script;"><br></span><p></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Chúng mình chia sẻ câu chuyện ngắn này vì chúng mình cảm thấy tự hào với những gì chúng mình đang có và vì bạn là anh/chị/bạn/em… là bất cứ ai mà chúng mình quý mến, trân trọng – vậy nên chúng mình rất vui được chia sẻ cuộc sống này với mọi người.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Chúng mình không hề biết nhau từ trước, cũng không biết nhau quá lâu dài. Chúng mình không phải là bạn tiểu học, trung học hay đại học và thậm chí 6 năm đi làm, chúng mình cũng không bắt gặp nhau trong cuộc đời đầy sóng gió và gian nan này. Mặc dù không công khai hết tất cả mối quan hệ của mình, nhưng thời điểm này chúng mình muốn tiết lộ rằng con đường tình cảm mà chúng mình đã trải qua cũng lắm gian truân, với cả các mối tình ngắn cũng như dài đến mức đủ tính chuyện xa xôi. Chúng mình đều đã từng trải qua rất nhiều khó khăn lẫn hạnh phúc, cả giây phút ngọt ngào lẫn cảm xúc khổ đau. Sau những lần như thế, chúng mình dạn dĩ và trở nên trưởng thành, đủ để chúng mình nhận ra rằng chúng ta không thể tìm ra người giống với hình mẫu lý tưởng, mà chúng ta chỉ cần người phù hợp đi cùng chúng ta càng lâu càng tốt, càng xa càng quý.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Và cuối cùng thì chúng mình đã tìm thấy nhau. Khi mới đầu gặp nhau, chúng mình không nghĩ sẽ có ngày này, ngày chúng mình quyết định về chung một nhà, sẻ chia cùng nhau tất cả mọi điều trong cuộc sống. </span></p><p style="text-align: center;"><img src="https://drive.google.com/uc?id=10VLd2xndrdjCOaR7i4Sh-e7zW-_4gV0H" width="300" height="300"><span style="font-family: Dancing Script;"><br></span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Nhiều người thắc mắc tại sao chúng mình quyết định kết hôn nhanh đến vậy. Liệu chúng mình đã hiểu nhau sâu sắc, liệu có sẵn sàng cho cuộc sống sau hôn nhân. Chúng mình biết những điều mà mọi người lo lắng là điều hiển nhiên và chúng mình rất trân trọng, vì họ là những người yêu quý cũng như luôn lo cho hạnh phúc của chúng mình. Thật lòng mà nói, chúng mình không thể hoàn toàn chắc chắn đối phương là người hoàn hảo cho sự lựa chọn này, nhưng chúng mình tin rằng chúng mình phù hợp để dành cho nhau.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Một lần nữa, cảm ơn các bạn có mặt tại buổi tiệc mừng chúng mình về chung một nhà. Và chúng mình cũng cảm ơn bạn đã đọc câu chuyện này để động viên chúng mình cần cố gắng sống tốt hơn, xứng đáng với niềm yêu thương mà mọi người dành cho.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Yêu bạn nhiều,</span></p><p><b><span style="font-family: Dancing Script;">Thanh Xuân & Minh Phụng.</span></b></p><p><span style="font-family: Dancing Script;"><b><u>P/s:</u></b> Mình đã từng nghĩ anh còn trẻ quá, anh không cao lắm, anh ấy là con một… quá trời lý do để mình cảm thấy mình không thể đón nhận anh trở thành người yêu, thành một phần trong cuộc đời đáng yêu của mình. Nhưng sau một thời gian dù không quá dài, chúng mình dành thời gian thường xuyên trò chuyện, dạo phố, chăm sóc nhau trong suốt thời điểm nhiễm dịch COVID-19, mình nhận ra rằng anh chính là người mà mình muốn nắm tay cùng bước đi, cùng chia sẻ và cùng dành thời gian quý giá cho nhau. (Cô dâu tự sự).</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">————</span></p><p><b><span style="font-family: Dancing Script;">Dear friends,</span></b></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">First of all, we are so happy when I met you in this life and have you as our friend. Second, thank you so much for reading our story, although it is just a simple story. We are sharing our story with you because we feel so proud of everything that has happened around us and you are our friend – we are so happy to share our life with those who are our friends.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">We didn’t know each other before. We weren’t primary school friends, or high school friends, even during our university, and after 6 years of working after graduation, we also didn’t know each other. Although we didn’t publicly share all our relationships, our love path was so struggled, with several both short and long relationships. We used to go through so many difficult and happy, sweet, and painful feelings. After all, we grew up and matured, we realized that we can’t find someone who is the same as our ideal; we just need someone who fits us for a long time, if possible.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">And finally, we found each other. The first time, we met each other, we didn’t mean to be a couple or take a long-term relationship.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Some people say that our decision about getting married is so quick. They asked us whether we deeply understood each other and whether we deeply thought of after-marriage life. We know that they are worried for us; they are afraid that we will get hurt or regret the quick decision. We are so much thankful for that because they love us, and care about us. To be honest, we can’t absolutely make sure that we are perfected for each other, but we believe that we are the suitable ones who we are looking for, who we need.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Once again, thank you so much for attending our wedding day. And thank you for spending time to read this story to encourage us to do our best for a better life, for how to deserve with all your love.</span></p><p><span style="font-family: Dancing Script;">Love you,</span></p><p><b><span style="font-family: Dancing Script;">Thanh Xuan & Minh Phung.</span></b></p><p><span style="font-family: Dancing Script;"><b><u>P/s:</u></b> I just thought that he is younger than me, he isn’t tall; he is the only child in his family… so many things about him that make me feel that I cannot accept him as a part of my lovely life. However, after we talked, we hung out, and we took care of each other during the Covid-19 period. I realized that he is the person who I want to go with, want to share with, want to spend my worthy time with… (From Sammy).</span></p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-30274359819921907822022-05-28T20:41:00.010+07:002023-04-19T21:02:52.016+07:00Đặt mua sách "Vương quốc Đỏ và Đen"<p> Cuốn sách "Vương quốc Đỏ và Đen" - Cuốn sách giúp trẻ học cách yêu thương và tôn trọng sự khác biệt (Sách dành cho trẻ từ 5–10 tuổi)</p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGZ-El4Vf0i4PfYxIZPKOCpBlho8CbuhFqsg06jlECjn1hP6GR_hd_79zoIBy_H4k6Ab_KorvZYie_tgU6gUTADUPx2gEUcQ7UMsPaOpawrh-yZ6u6EghhZRpiFBsPwQsjADUTvid0yVkCq8QszwElc7JBNVFLWnCnqsZw7pRJx-6UNdqNdl7gUEvgig/s639/3F32C60E-BAB6-4C16-AB54-E8B9FB6E51E3.png" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="639" data-original-width="639" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGZ-El4Vf0i4PfYxIZPKOCpBlho8CbuhFqsg06jlECjn1hP6GR_hd_79zoIBy_H4k6Ab_KorvZYie_tgU6gUTADUPx2gEUcQ7UMsPaOpawrh-yZ6u6EghhZRpiFBsPwQsjADUTvid0yVkCq8QszwElc7JBNVFLWnCnqsZw7pRJx-6UNdqNdl7gUEvgig/s320/3F32C60E-BAB6-4C16-AB54-E8B9FB6E51E3.png" width="320" /></a></div><p>Sách được viết lời bởi Chen Mengmin – Giải thưởng Văn học Thiếu nhi Bing Xin và Giải thưởng Văn học Thiếu nhi Jin Bo</p><p>Và được minh họa bởi Wang Dong – Giải thưởng Little Hakka Award Grand Prix</p><p>Một câu chuyện cảm động về tình bạn cao quý, những yêu thương ấm áp, </p><p> ý thức hòa nhập và tôn trọng sự khác biệt...</p><p> Một bức tranh sống động về nghệ thuật sơn mài cổ xưa...</p><p>Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em nhà nọ chung sống rất hòa thuận. Một người là Thợ Anh, một người là Thợ Em, cả hai đều là thợ sơn mài. Thợ Anh tạo ra rất nhiều hình nhân sơn mài với toàn bộ đều là màu đen tối om như mực, còn Thợ Em lại làm ra những hình nhân nhuộm nguyên một màu đỏ rực. Đêm đến, khi toàn bộ không gian chìm vào u tịch, các công dân của hai Vương quốc Đỏ và Đen mới bắt đầu cuộc sống của họ…</p><p>- Lời: Chen Mengmin</p><p>- Tranh: Wang Dong</p><p>- Dịch giả: Hoàng Lê</p><p>- NXB Dân trí và GABOOKS hợp tác xuất bản</p><p>- Giá bìa: 30.000đ.</p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-32466056518393448642022-05-28T20:41:00.008+07:002023-04-19T20:55:33.734+07:00Đặt mua sách Dâu tây thật ngọt, thật ngọt!<p>Cuốn sách "Dâu tây thật ngọt, thật ngọt!" - Cuốn sách giúp trẻ mạnh mẽ theo đuổi ước muốn của bản thân (Sách dành cho trẻ từ 5–10 tuổi)</p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTuAxchYR3tIbKRSu8pB-nhzy0UTNLJE5K8_Qx4zK4xMoi8RoGpWTyG7dEBAndHOgNUFv6iKUudwlL-8BTcPrYLC2Nh87X8rziH-vk8gPUFiVKh5LTx4BddfXfSfD6Ny_xaQkBKcKbF5tR1qaGB5xCzb1tDhZMlOczYiX-7IqWFWtx6aR4NqXZyjBXPQ/s814/591797B4-42A1-4D47-9237-C92899B53C44.png" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="566" data-original-width="814" height="223" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTuAxchYR3tIbKRSu8pB-nhzy0UTNLJE5K8_Qx4zK4xMoi8RoGpWTyG7dEBAndHOgNUFv6iKUudwlL-8BTcPrYLC2Nh87X8rziH-vk8gPUFiVKh5LTx4BddfXfSfD6Ny_xaQkBKcKbF5tR1qaGB5xCzb1tDhZMlOczYiX-7IqWFWtx6aR4NqXZyjBXPQ/s320/591797B4-42A1-4D47-9237-C92899B53C44.png" width="320" /></a></div><br /><p><br /></p><p>... Một chú ốc sên nhỏ chậm rãi bò qua rừng sâu.</p><p>Chú muốn đi tìm những quả dâu tây chín mọng.</p><p>Ốc sên nhỏ bò thật chậm, thật chậm. Hết ngày lại tới đêm...</p><p>Cuối cùng, chú cũng bò được sang sườn đồi bên kia.</p><p>Và kìa, chào đón chú là một cánh đồng thênh thang,</p><p>bạt ngàn dâu tây chín mọng.</p><p>Dâu tây thật ngọt, thật ngọt!</p><p>- Lời và tranh: Liu Hangyu</p><p>- Hoàng Lê dịch</p><p>- NXB Dân trí và GABOOKS hợp tác xuất bản</p><p>- Lời và tranh: Liu Hangyu</p><p>- Dịch giả: Hoàng Lê </p><p>- NXB Dân trí và GABOOKS hợp tác xuất bản</p><p>- Giá bìa: 30.000đ.</p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-61214998498537581602022-02-17T16:28:00.002+07:002022-02-17T16:35:22.099+07:00Thà cố gắng mà thất bại còn hơn thất bại vì chưa từng cố gắng<p><span style="-webkit-text-size-adjust: 100%; text-size-adjust: 100%;">Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta cố gắng làm điều gì đó, và rồi chúng ta thất bại.</span></p><p></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhn6K2d35dUgupR5WmYTlUKXKMmhtzA-OpnSCRQ6YuRDQZKqRIMMHU9lDbhQOCMtsaqwFCopEiqqaodDKr5HqtyexmvHq91DSpefhYlj8ANZj3ieiusrvlrD1vnUGasAlNmc3bGI3DcT5RDAejSyhNwD_gkcwy4Ax8OilNnhgR4KO3zGf7WAf_GmYzjuA=s960" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="720" data-original-width="960" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhn6K2d35dUgupR5WmYTlUKXKMmhtzA-OpnSCRQ6YuRDQZKqRIMMHU9lDbhQOCMtsaqwFCopEiqqaodDKr5HqtyexmvHq91DSpefhYlj8ANZj3ieiusrvlrD1vnUGasAlNmc3bGI3DcT5RDAejSyhNwD_gkcwy4Ax8OilNnhgR4KO3zGf7WAf_GmYzjuA=s320" width="320" /></a></div><p></p><p>À, thì chúng ta sẽ càng nuối tiếc khi một ngày nào đó nhận ra chúng ta chưa từng cố gắng. Rằng chúng ta chưa từng biết sự cố gắng đó sẽ dẫn đến kết quả là gì, là thất bại hay thành công. </p><p>Mình không thích phải nuối tiếc kiểu đó, nên thường thì mình sẽ làm những điều mà trong thâm tâm hơi do dự, lo sợ thất bại. Như cái lần mình bỏ lại công việc tốt, cuộc sống yên ổn để quăng thân mình vào con đường học hành gian khổ, tốn kém mà chưa biết có được gì hay không. Như cái lần mình tham gia phỏng vấn cho vị trí temp 6 tháng, không thể biết được sau đó có được tiếp tục làm việc hay là rời đi chưng hửng. Như cái lần mình đồng ý lời tỏ tình khô khan của anh, dù biết anh và mình là hai thế giới, là hai cá thể độc lập sẽ chẳng có tương lai. Như nhiều cái lần khác nữa, mình đưa ra quyết định trong tích tắc, nuông chiều cảm nhận của bản thân vào thời điểm đó, bởi mình yêu quý và trân trọng cái khoảnh khắc hiện tại hơn bất cứ thời điểm nào trên đời. </p><p>Nói thế không có nghĩa là mình bỏ mặc tương lai, chỉ là trong tầm nhìn của mình, tương lai luôn tươi sáng, luôn đẹp đẽ bất kể mình chọn làm gì ở hiện tại. Mình là thế, lạc quan một cách ngây thơ. Và thỉnh thoảng, mình cũng cố chấp, cố gắng năn nỉ, xoay chuyển điều gì đó ở hiện tại mà mình nhìn thấy rõ, hiểu rõ không thể tươi sáng ở tương lai. Những lúc ấy, đầu óc mình thường trống rỗng, mất đi khả năng phân tích, hay hiểu nôm na là mất lý trí và chỉ nghe/làm theo trái tim. Bạn mình từng nói mình sống hoang dã quá, không chỉ không ai kiểm soát được, mà chính mình cũng không thể điều khiển được mình. </p><p>Bạn mình nói đúng, nhưng chưa đủ. Hên quá, mình hoang dã thiệt, nhưng lại may mắn sống dưới sự giáo dục hợp lý của những người yêu thương mình, nên mình vẫn biết cái nên và không nên. Chỉ là thỉnh thoảng hơi nghiêng theo bản ngã, hành động theo bản năng, mất kiểm soát chút chút, chút thôi, rồi vẫn trở lại nơi mình nên thuộc về. Dù thương tích hay vẫn lành lặn, mình biết, sau tất cả mình sẽ khôn lớn hơn, trưởng thành hơn.</p><p><br /></p><p>GreenStar </p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-62740767589793380372022-01-27T11:20:00.002+07:002022-02-17T16:25:57.307+07:00Chuyện của những nỗi buồn<p><br></p><p class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; color: #222222; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0in 0in 8pt;"><span style="color: #212529;"></span></p><div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;"><span style="text-align: left;">Thường thì mình không hay tò mò, soi xét chuyện của những nỗi buồn, vì mình thích chơi với những niềm vui, nghe niềm vui kể chuyện, sống càng lâu càng tốt với “họ”. Vậy mà khoảng thời gian này, mình lại vô tội vô tình chìm vào chuyện của những nỗi buồn.</span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;"><span style="text-align: left;"><br></span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;"><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhSpPU5q9z5MKpP3Nu96q5JxqZllO7k9-W2CsvNnPgQtd7P7x9GvFiju7obvJnDvN1B3bflQmdfCE32Y53MDRTMPKTrl7uXytdIAe8tvfclQqDSRNd6ovYNUdNIvQ3XFEFijewREvuYAfwI9iOJw1F92594Fvb7p2iabaeIvYb_4Kgx_rTVfbIM0Hg6hw=s2048" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1660" data-original-width="2048" height="259" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhSpPU5q9z5MKpP3Nu96q5JxqZllO7k9-W2CsvNnPgQtd7P7x9GvFiju7obvJnDvN1B3bflQmdfCE32Y53MDRTMPKTrl7uXytdIAe8tvfclQqDSRNd6ovYNUdNIvQ3XFEFijewREvuYAfwI9iOJw1F92594Fvb7p2iabaeIvYb_4Kgx_rTVfbIM0Hg6hw=s320" width="320"></a></div></div><p></p><p class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; color: #222222; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0in 0in 8pt;"><span style="color: #212529;">Điều đáng sợ là khi mình có thể viết, có thể thấu cảm với câu chữ, thế nên khi buồn, mình lại bị dư thừa cảm xúc bi ai hơn những người khác. Mình có thể không khóc, mình có thể cười vui vẻ, mình có thể vờ như không có gì xảy ra cả, nhưng mình đang thật sự nắm tay những nỗi buồn để bước chầm chậm về phía trước – nơi không biết ở đó là đâu, là những niềm vui hay tiếp tục gặp những nỗi buồn khác. </span></p><p class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; color: #222222; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0in 0in 8pt;"><span style="color: #212529;">Mình vốn đầu óc đơn giản, nghĩ rằng chỉ cần bản thân chấp nhận tất cả tốt-xấu ở đối phương, đối phương ắt cũng sẽ vậy. Nhưng mình đâu có biết, trong lúc mình đang hài lòng với những gì đang có, vừa có; đang cười sảng khoái với những niềm vui; thì nỗi buồn ào đến, xô ngã mình từ phía sau, đau điếng. Mình gượng đứng lên trong hoang mang, ngơ ngác, chưa hiểu chuyện gì đang xảy đến với mình. Không kịp khóc cũng chẳng thể cười, chỉ rất đau, đau trong sự bất lực. Hóa ra, thánh nhân lắm lúc cũng không muốn đãi kẻ khù khờ như mình. Hóa ra, ông trời lại một lần nữa thử thách mình, đặt mình ngồi cùng những nỗi buồn dù mình muốn hay không.</span></p><p class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; color: #222222; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0in 0in 8pt;"><span style="color: #212529;">Những nỗi buồn hét lớn vào tai mình, đấm mạnh vào ngực mình, kéo tay chân mình như muốn mình tan ra thành nước. Chỉ là nỗi buồn không hiểu, mình là đứa lì lợm, cố chấp, cho nên mình chẳng thể đi đâu, chẳng thể rời xa điều đã bỏ rơi mình; chỉ ở đó và chậm rãi hồi tưởng những chuyện đã qua, vừa nghĩ xem mình nên làm gì tiếp đây.</span></p><p class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; color: #222222; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0in 0in 8pt;"><span style="color: #212529;">Với mình, trong từ điển không có định nghĩa hai chữ Hối Hận, kể cả khi thứ mình trao đi, đánh mất là thứ mình trân trọng, giữ gìn. Mình chỉ mơ hồ cảm thấy đã làm sai một chuyện gì đó, ở đoạn nào đó. Mà sai thì sửa, vậy thôi! Ít ra thì, dù ai có rời bỏ mình mà đi, lúc nào mình cũng không thấy đơn độc, vì niềm vui hay nỗi buồn đều ở bên mình tùy theo hoàn cảnh. Ít ra thì như vậy.</span></p><p class="MsoNormal" style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; color: #222222; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt; line-height: normal; margin: 0in 0in 8pt;"><span style="color: #212529;">Mình ấy mà, ngu ngốc một cách tích cực. Mình chấp nhận làm bạn với cả những nỗi buồn đã khiến mình đau khổ, vì mình chưa sẵn sàng để bước ra khỏi nỗi buồn đó, chưa thể ngừng nghe chuyện của chúng. Thời gian, mình cần thời gian để xoa dịu những nỗi buồn, để rời đi một cách nhẹ nhàng, tự nhiên nhất.</span></p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-59838755336463800702020-11-26T20:38:00.002+07:002021-08-29T18:45:25.366+07:00Làm gì khi có người ghét bạn? <p>Mình đọc được ở đâu đó một khái niệm về sự ghét bỏ như thế này: </p><p>Khi ai đó ghét bạn, cả bầu trời của họ trở nên đen tối khi ở cạnh bạn, kể cả khi trời chẳng chút gợn giông. </p><p>Khi ai đó ghét bạn, bạn thở thôi cũng trở nên đáng ghét, như thể bạn vừa hít mất chút khí oxi còn sót lại trên trái đất này. </p><p>Khi ai đó ghét bạn, mỗi bước bạn đi đều để lại dấu chân in hằn trên nền đất nơi họ muốn đi. Vậy nên họ sẽ không muốn hoặc hạn chế bước chân vào khu vực đó. </p><p>Nói chung họ sẽ không chung bầu trời mà cũng không muốn bước cùng mặt đất với bạn. Và cuộc đời họ, sự tồn tại của bạn là một bản nhạc lỗi.</p><p>Nhưng mà, bạn có sao không khi có người ghét bỏ bạn?</p><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhMYgIjJpDotQCBhezb1Imla70JcBKfriW3Q830nhqlNaUfk6mfSvoVnD5uHbNV5VJGthlIpDDHKN192O51HEghAxat7LBrHHRbQ-c1HfVEoyx0iQdVjN2Y7FcGt0sjS2-WWz5tsUfnLphT/s960/FB_IMG_1589457872511.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="960" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhMYgIjJpDotQCBhezb1Imla70JcBKfriW3Q830nhqlNaUfk6mfSvoVnD5uHbNV5VJGthlIpDDHKN192O51HEghAxat7LBrHHRbQ-c1HfVEoyx0iQdVjN2Y7FcGt0sjS2-WWz5tsUfnLphT/s320/FB_IMG_1589457872511.jpg" width="320" /></a></div><p>Nói không sao là nói dối, làm sao mà coi như không có gì xảy ra khi bạn trở thành nét sai trong mắt một người. Bạn vẫn sẽ buồn, sẽ thắc mắc tại sao họ ghét mình, vẫn tìm cách để tạo nét đúng, để người kia thấy mình không quá lỗi, không quá lệch lạc như họ nghĩ. Bạn nghĩ nỗ lực này của bạn có tác dụng không?</p><p>Có đấy! Nhưng với tuỳ người. Sự ghét bỏ bắt đầu từ hiểu lầm thì có thể luân chuyển. Còn sự ghét bỏ bắt đầu từ sự chối bỏ, không thay đổi được gì đâu, cố cách mấy cũng thành công cốc, có khi lại chỉ khiến người ta ghét bạn hơn mà thôi. </p><p>Bạn này, có người ghét bạn ắt cũng có người thương bạn. Bạn cũng không phải bị thừa năng lượng, dư thời gian để chạy theo người ghét bạn. Chỉ cần xoay lưng, chỉ cần rời mắt, chỉ cần thở ra mạnh mẽ và tự nói với bản thân: “Họ là họ, mà mình là mình. Không cố chấp vì người không đáng!”. Thế thôi. Rồi nhìn về những người thương mình, cần mình, thấy mình là vui,... </p><p>Đơn giản nhỉ? Nhưng làm hơi khó nên cũng cần chút xíu thời gian. 🙂</p><p>#GreenStar</p>GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-6388595310994430702019-08-15T10:52:00.001+07:002019-08-15T10:52:07.270+07:00TỰ HỌC TIẾNG ANH VỚI CÁC APP VÀ WEBSITE<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Lên mạng, nhan nhản thông tin quảng cáo học tiếng Anh hiệu quả, học tiếng Anh với giáo viên bản ngữ, học tiếng Anh chi phí thấp - hiệu quả cao... các bạn thấy có ngán không? Có bị xiêu lòng mà click vào, có bị một phút bốc đồng mà đăng ký học, có bị chán nản rồi bỏ cuộc sau vài hôm? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình thì có, đã từng là mình của cách đây 1 năm.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trước khi viết bài này, mình xin tự giới thiệu lại mình là Sammy (tên tiếng Anh nhé), mình đang sống, học tập, làm việc tại Philippines cũng đã hơn 1 năm rồi, chính xác là 1 năm 3 tháng. Nếu ai đọc những bài viết khác của mình trên website cá nhân (greenstarblog.com) viết về chuyện học tiếng anh tại Philippines thì sẽ biết được tiểu sử trốn chạy cũng như chối bỏ tiếng Anh của mình. Cũng sẽ biết luôn vì sao mình quyết định đầu tư cho tiếng anh ở tuổi 25, vì sao mình từ bỏ những điều đang tốt đẹp ở Việt Nam mà chấp nhận qua đây vừa làm vừa học. Thế nên, mình không nói nhiều về những điều trên nữa mà tập trung vào chủ đề chính hôm nay, chia sẻ về phương pháp tự học tiếng Anh, hiệu quả hay không thì tuỳ vào mỗi người áp dụng đến đâu, kiên trì thế nào.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nhân tiện nói luôn là phương pháp này phải tốn tiền và phải đầu tư thời gian, không có gì là ngồi không, há miệng mà tự biết nói tiếng Anh nhé. Cũng tiết lộ luôn là phương pháp này mình áp dụng cũng như duy trì cho đến tận giờ, lĩnh hội sau khi đã gạt bỏ đi sự nhác biếng, sợ hãi tiếng Anh.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjyyeJ39hpnSzlduwYq46oiiy14yk24allNuKT1Hk1x1IOBg8-4iHwXMeZGSebpilpXOdgez5nNIJDYTWMEt2oqoVXCBmTuWhWjbyppFxnYahWtxXP5tKRSQZaYYs0vi1dNFM97da7-mGza/s1600/a1d1f598e5c2029c5bd3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1004" data-original-width="1033" height="622" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjyyeJ39hpnSzlduwYq46oiiy14yk24allNuKT1Hk1x1IOBg8-4iHwXMeZGSebpilpXOdgez5nNIJDYTWMEt2oqoVXCBmTuWhWjbyppFxnYahWtxXP5tKRSQZaYYs0vi1dNFM97da7-mGza/s640/a1d1f598e5c2029c5bd3.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Gọi nôm na phương pháp này là: TỰ HỌC TIẾNG ANH VỚI CÁC APP VÀ WEBSITE (Nghe là biết phải download cũng như trả một chút tiền rồi.)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
DÀNH CHO NHỮNG BẠN CHƯA BIẾT GÌ CẢ: Doulingo (Con chim màu xanh lá)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình biết app này khi mình còn ở Việt Nam, chưa quyết định đi Phil để học, nhưng vì chả biết bắt đầu từ đâu nên dù tải app về cũng bỏ không đó. Lúc mình quyết định đi học, mình bắt đầu tò mò mở app lên. Đây là app hoàn toàn phù hợp cho những ai chưa biết gì, tập tành bập bẹ từ những chữ đầu tiên như "Hello, goodbye, good morning, boy, girl...", học được cả về vocabulary (từ vựng), grammar (ngữ pháp), pronunciation (Phát âm), có hình ảnh, có âm thanh, khá thú vị. Ban đầu, cố gắng mỗi ngày dành ra 5 - 10 phút để học cái này, vì nó có theo nấc, như kiểu chơi trò kim cương ấy, phải học xong bước này mới qua bước khác. NHỚ LÀ MỖI NGÀY RÁNG MỞ LÊN 5 PHÚT cũng được.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFkAz6Z0idy28XaCNXT1Mwl359cppVh77-1VnU26TF7LR3EnQEiu6DjUG0D0EOQtHPq94XI5qlFetKP0iQrS_t48whgnan_DhtLZ-zKWhUquKbHEOrLGa9x5RtGmoDT_mUyzzVpzxmYRIY/s1600/eb7dcea4ccfe2ba072ef.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFkAz6Z0idy28XaCNXT1Mwl359cppVh77-1VnU26TF7LR3EnQEiu6DjUG0D0EOQtHPq94XI5qlFetKP0iQrS_t48whgnan_DhtLZ-zKWhUquKbHEOrLGa9x5RtGmoDT_mUyzzVpzxmYRIY/s640/eb7dcea4ccfe2ba072ef.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
DÀNH CHO NHỮNG BẠN MUỐN NÂNG CAO TỪ VỰNG: Memrise (Chắc viết tắt của memorise)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đây cũng là app, nếu các bạn hơi nhàm chán với việc học câu dài, thích học từ thôi thì chuyển qua app này. Đây là app bao gồm hơn 3000 từ vựng thông dụng, học theo kiểu nghe đoán từ, nhìn ảnh đoán từ, hoặc học từ rồi chọn lại từ trong list từ tương đồng. Ngoài ra cũng có phần học cả câu giao tiếp dài, nhưng hơi khó học nếu bạn không biết nhiều từ cơ bản. Đặc biệt, app này linh động đổi phương pháp học từ, tránh một màu, thậm chí còn nhắc nhở bạn làm kiểm tra từ cũ, khá thú vị. Mỗi ngày mở ra 15 phút, học chơi chơi cho thêm từ mới hoặc củng cố vốn từ cũ cũng được.</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjA4KM7dOhl0bgToPcBnqtZPc8nnQT3E1rwdmxX2POM6OWLNrl0Mzus6r85pPAE2AboyAUjEu7E5e-St6bIR3OGOx9gNk1OIJ4DT9LfJh1d96c6i0RQ15I-0VgDlv_D6fs0C_ZD9Ii4SzKu/s1600/442e95b882e265bc3cf3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjA4KM7dOhl0bgToPcBnqtZPc8nnQT3E1rwdmxX2POM6OWLNrl0Mzus6r85pPAE2AboyAUjEu7E5e-St6bIR3OGOx9gNk1OIJ4DT9LfJh1d96c6i0RQ15I-0VgDlv_D6fs0C_ZD9Ii4SzKu/s640/442e95b882e265bc3cf3.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
DÀNH CHO NHỮNG BẠN MUỐN LUYỆN PHÁT ÂM: Pronunciation (Mặt người đang phát ra âm thanh - như kiểu bị ho ấy)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình qua đây hơn 1 năm, làm ở vai trò quản lý học viên, mình nhận thấy điểm yếu lớn nhất của người Việt khi học tiếng Anh là phát âm. Vì khi nói tiếng Việt, lưỡi sẽ đưa lên đưa lên đưa xuống, không cần phải phát âm đuôi như s, es, ce, sh, ch, th... Ngược lại, khi nói tiếng Anh thì lưỡi đưa ra đưa vào, miệng phải đúng khẩu hình mới ra được âm đúng, lại thêm "sờ, zờ, chờ, zịt..." ở đuôi nữa thì khó phải biết. Chả thế mà học viên Việt qua đây dù nói được 1 câu dài, nhưng không dễ hiểu được vì rớt hết tiếng ở đuôi. Nữa là người Việt thường không có quan tâm đến trọng âm nên lúc đọc từ sẽ bị ngang hoặc nhấn âm lung tung chỗ, làm cho tiếng Anh bị phè phè.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đấy là 2 cái điểm yêu cơ bản, vậy thì tải app này về, cải thiện dần từng âm một. Vì trong tiếng anh nó có bảng chữ IPA, bạn phải biết phát âm bảng này thì khi học vocabulary mới chuẩn được, thậm chí tự nhìn IPA của một từ vựng mới, chưa cần nghe, bạn vẫn có thể đọc được. Ví dụ như từ "Children", pronounce sẽ là /ˈtʃɪl.drən/, khi bạn biết cách phát âm đúng bảng IPA, bạn sẽ không lo ngại việc mình có nói đúng hay không từ đó, quan trọng là môi mở làm sao, lưỡi đặt thế nào, chạm răng hay không, hơi từ đâu ra, có cần cắn lưỡi không... Phải nói thật lòng là học phát âm là giai đoạn khó nhằn nhất, mình thậm chí phun cả nước bọt vào mặt giáo viên cơ. Nhưng sau đó, miệng dẻo hơn, lưỡi linh hoạt hơn, nắm được mấu chốt thì bạn sẽ vượt qua được rào cản phát âm. Tự học thì cũng chịu khó xem video hướng dẫn cách phát âm, đừng chỉ nghe thôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzvBlhT828EiWDTiVJX3xPTi6WKnFEr55CTX-ItThMw92HAC74pE8faeBpBR2CkYbCa-Y1ekIjTp2ejDqZVCZ-qtO8rHzHDt5mZlHrEhHIwqMg7VD8wEkijLzOnPZ4AIIxocJJbtkm6eKI/s1600/a8d1d0b9d2e335bd6cf2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzvBlhT828EiWDTiVJX3xPTi6WKnFEr55CTX-ItThMw92HAC74pE8faeBpBR2CkYbCa-Y1ekIjTp2ejDqZVCZ-qtO8rHzHDt5mZlHrEhHIwqMg7VD8wEkijLzOnPZ4AIIxocJJbtkm6eKI/s640/a8d1d0b9d2e335bd6cf2.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
DÀNH CHO NHỮNG BẠN NGÁN HỌC KIỂU HỌC THUẬT, MUỐN TRẢI NGHIỆM ÂM NHẠC HOẶC PHIM ẢNH: VOCA Music và Studyphim.vn (Website).</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đây nhé, hai app (Voca Music) và website (Studyphim.vn) này mất tiền nhé, dù không tính bằng tiền triệu, nhưng cũng vài trăm ngày cho 1 năm sử dụng. Các bạn tự tìm hiểu về 2 thứ này nhé, nói nôm nha thì Voca Music là học tiếng Anh theo bài hát, bạn sẽ luyện từ vựng, idiom, lời bài hát, làm sao để học xong 1 bài là biết hát luôn ấy. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Còn Studyphim.vn (không có app) là học tiếng Anh qua xem phim. Mình thích website này, vì mình khoái xem phim lắm, nên lúc nào chán với việc học bằng sách, tài liệu thì mình ngồi bật phim lên xem. Cái hay của website này là phim có song ngữ, phần dịch thuật khá chuẩn và hay, vậy nên mình học thêm nhiều câu nói, nhiều châm ngôn sống, nhiều từ vựng thông dụng khi xem phim. Đủ các thể loại phim, tha hồ mà chọn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfMGKPCrIEKKQZfh04jFf728krqfV5kiox6pFIcSeGI6Pw2FEx43Mh1i6hsQgrT_x33f_5siSenXyF3tnkSmtRpHXf-G_qhhz9f9l9mraRnSEybpvEaS5uVC4d3j5412LIjAl-9WRKLZTc/s1600/cde4726f7a359d6bc424.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfMGKPCrIEKKQZfh04jFf728krqfV5kiox6pFIcSeGI6Pw2FEx43Mh1i6hsQgrT_x33f_5siSenXyF3tnkSmtRpHXf-G_qhhz9f9l9mraRnSEybpvEaS5uVC4d3j5412LIjAl-9WRKLZTc/s640/cde4726f7a359d6bc424.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
DÀNH CHO LUYỆN NGHE CÁC CHỦ ĐỀ THIẾT THỰC: TED</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình nghĩ là bạn nào cũng sẽ nghe qua về ứng dụng cũng như chương trình này. TED là một chương trình kiểu thuyết trình của các doanh nhân, người nổi tiếng, người có sức ảnh hưởng... họ chia sẻ về cuộc đời, công việc, thành công hay thất bại của chính mình... bằng tiếng Anh. Khi mình bắt đầu vững hơn về từ vựng, nghe ổn ổn khi giao tiếp trực tiếp, nói cũng không cần nghĩ nhiều như trước, mình bắt đầu nghe và học theo TED. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
TED nên download về điện thoại (Hình như chỉ có cho Android) thì tốt hơn, vì sẽ tiện cho sử dụng mọi lúc, mọi nơi, mình thường nghe TED trước khi đi ngủ và khi mới tỉnh dậy, nghe đi nghe lại 1 bài mình thích nhất để học theo cách nhấn nhá, phát âm. Tải xong TED về, bạn tải thêm "TED Me" và "MePlayer Movie", vì có liên quan để dùng TED. Cách dùng thế nào thì cứ tải về là có hướng dẫn. Đặc biệt, khi dùng 3 app này, chúng bổ trợ lẫn nhau, ví dụ bạn vào TED hoặc "TED Me" để tìm kiếm video yêu thích, tải về, sau đó vào "MePlayer Movie" để học được phần song ngữ. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Khuyến cáo: Khi bạn chưa biết gì, chưa hứng gì để học thì đừng tải TED làm gì, nó chỉ khiến bạn thấy sợ kinh khủng tiếng Anh thêm thôi, vì độ khó cao, dành cho những ai thật sự có nhu cầu ôn luyện chứ không hữu dụng lắm cho những ai tiếng Anh "một chữ bẻ đôi cũng chưa có".</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvOgg7WWwMYsdxpAOLKBpyuDBgar4IkNYoNIRCsE4cB1GWqhJUfv5wIZabmPdRWNFH1Of1ar_9B2ecpzu3v3BiCmu-ibngbEGfgQWI7Yq3laJyWTNl6mMabxufRVzWn2RYq92-02sQkDls/s1600/3dd0e36df43713694a26.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvOgg7WWwMYsdxpAOLKBpyuDBgar4IkNYoNIRCsE4cB1GWqhJUfv5wIZabmPdRWNFH1Of1ar_9B2ecpzu3v3BiCmu-ibngbEGfgQWI7Yq3laJyWTNl6mMabxufRVzWn2RYq92-02sQkDls/s640/3dd0e36df43713694a26.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLlSqJa9Zd6-RPmWTA7Fz8Jwfx1qJMp_y1VLAlBMJTqIMnyfHcVU2vp1vXATLlNAGdJguTO5Vd2uL75cMvkZsaUxzhVtM6xtuEQXZHFiEY5iMvmLJl1Cwjr6LQ0LiYTFibNqnIe3LQBKoO/s1600/7a3c80cf919576cb2f84.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLlSqJa9Zd6-RPmWTA7Fz8Jwfx1qJMp_y1VLAlBMJTqIMnyfHcVU2vp1vXATLlNAGdJguTO5Vd2uL75cMvkZsaUxzhVtM6xtuEQXZHFiEY5iMvmLJl1Cwjr6LQ0LiYTFibNqnIe3LQBKoO/s640/7a3c80cf919576cb2f84.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgCXkj7_EM-k0qEuEd-AoEMWbQOtvZgxZZkvj8B-WY2fisgRvJ6l7fyIk74UghUGDIpDL4tCxwi-VpsTfKarILedq9Xs0Jb3uAgRygH9jqZXgB7mCwnqbPnzwvUf-UTXoMMUG6ANjtrykKv/s1600/9928b6fea1a446fa1fb5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1600" data-original-width="803" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgCXkj7_EM-k0qEuEd-AoEMWbQOtvZgxZZkvj8B-WY2fisgRvJ6l7fyIk74UghUGDIpDL4tCxwi-VpsTfKarILedq9Xs0Jb3uAgRygH9jqZXgB7mCwnqbPnzwvUf-UTXoMMUG6ANjtrykKv/s640/9928b6fea1a446fa1fb5.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
NGOÀI RA, BẠN CẦN PHẢI CÓ THÊM 2 APPS HỮU ÍCH KHÁC: Google dịch, Từ điển TFlat (Quá quen rồi phải không?)</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Những app này tuy là thường thôi, nhưng lúc cấp bách thì trở thành cứu tinh. Hãy tập thói quen khi nhìn thấy bất cứ từ tiếng Anh nào trên phố, trên bao bì hàng hoá, trong nhà hàng, siêu thị... thì mở ngay 1 trong 2 app này ra mà tra từ, tra xong nó sẽ tự động lưu nhớ, lúc cần mở lên là có thể nhắc bạn nhìn lại ngay. Hơn nữa "Google Translate" cũng có phần đọc phát âm, thế nên cứ tìm kiếm xong thì mở âm thanh nghe thử, nghe dần sẽ quen.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
BONUS THÊM 2 APP CHO LUYỆN NÓI VÀ VIẾT: Tạo phụ đề trực tiếp, Grammarly. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Khi bạn đã tự tin hơn một tí về vốn tiếng Anh, tự luyện nói bằng app "Tạo phụ đề trực tiếp", mỗi từ bạn nói ra đều hiện lên, đúng hay sai đều rõ. Còn "Grammarly" dĩ nhiên là giúp sửa ngữ pháp khi bạn viết, tuy nhiên nếu dùng free thì khả năng chính xác không cao, chỉ sửa ở mức cơ bản như chỉnh động từ, chủ ngữ, gợi ý từ đúng...</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Như mình nói lúc đầu, app gì thì app, học ở đâu thì học, theo ai thì theo, quan trọng vẫn là ở chính bạn, và quan trọng nữa là môi trường. Bạn phải kết hợp 2 thứ quan trọng này để đạt được kết quả, đó là chính bạn quyết tâm học và mỗi ngày đều phải đụng chạm đến Tiếng Anh. Nghe nhạc tiếng Anh thì cố liếc từ ngữ một chút, đừng chỉ biết nghe. Xem phim cũng ráng mở rộng tai để nghe xem họ nói gì, có thấy quen không. Đọc sách mà có chữ tiếng Anh thì chịu khó dịch xem nó có nghĩa gì. Nói chung sống phải hoà mình với tiếng Anh các bạn ạ.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tạm dừng ở đây đã, có gì hay ho mình sẽ tiếp tục chia sẻ, hoặc có câu hỏi nào chi tiết thì comment hoặc inbox trực tiếp cho mình cũng được nhé.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
#GreenStar</div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-3619946149108716812019-06-26T21:47:00.001+07:002019-06-26T21:47:32.082+07:00Luôn có một bữa tiệc dành cho những người độc thân tham dự miễn phí<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Năm năm sau nhìn lại những gì xảy ra ngày hôm nay, bạn sẽ nghĩ rằng sao ngày ấy mình có thể như vậy, sao không đủ mạnh mẽ để đừng rơi nước mắt, đừng đau khổ vì người không còn dành cho mình nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTpe-_GeuEukkCGkFQdYWCjO48hLoFkxzqZBD2Ay1YVBw8Mu5NNBmeCvG0HoupFTXw4hu9oZvDljTwXD7r1v2i116-dA3D-g_12vjulIF9QBXHOf6cE2VsEnVqRs8NTyTRz54QAVVKLFZ5/s1600/2017-10-23_1733.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="553" data-original-width="884" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTpe-_GeuEukkCGkFQdYWCjO48hLoFkxzqZBD2Ay1YVBw8Mu5NNBmeCvG0HoupFTXw4hu9oZvDljTwXD7r1v2i116-dA3D-g_12vjulIF9QBXHOf6cE2VsEnVqRs8NTyTRz54QAVVKLFZ5/s640/2017-10-23_1733.png" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày trước có một người bạn từng nói với mình rằng, luôn có một bữa tiệc dành cho những người độc thân tham dự miễn phí. Trong buổi tiệc đó, có người sẽ tìm thấy bạn nhảy ngay khi vừa bước vào, có người loay hoay chọn lựa mãi cũng không thể có ai nhảy cùng, cũng có người đổi bạn nhảy liên tục, lại có những người đứng ngoài, lúc thì vỗ tay ngưỡng mộ các cặp đôi, lúc lại ủ rũ vì ghen tị. Kiểu người còn lại là kiểu đứng một góc, không tìm bạn nhảy, cũng không nhảy, chỉ nhìn tất cả mọi điều đang diễn ra. Nhảy như yêu, muốn nhảy đẹp thì phải học, nếu không giẫm đạp lên nhau, đau đến mức không thể tha thứ được, phải đành buông tay.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bấy lâu nay, mình luôn là người đứng ngoài nhìn vào buổi tiệc. Sẽ có những người đến và hỏi mình có muốn nhảy không? Nhưng mình lại luôn chậm chạp để gật đầu hay lắc đầu thật dứt khoát, để rồi người đó quay đi mời người khác, mình mới nhận ra mình bỏ lỡ một lần học nhảy. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo thật ra nếu mình gặp đúng người, dù mình không biết nhảy, họ cũng sẽ chấp nhận để mình giẫm lên chân họ, chấp nhận đôi lần lỡ nhịp, chấp nhận sự vụng về để dạy mình từng tí một. Mình hỏi bạn, tìm đâu ra một người như vậy? Bạn mình nói nếu mình muốn gặp đúng người thì phải chủ động đôi ba lần giẫm lên chân người khác, nếu họ không chịu được mà buông tay thì là lúc mình chọn sai người, để họ đi, đừng tiếc. Và cũng phải nhớ, nếu có ai đó giẫm lên chân mình trước, hãy rộng lượng tha thứ trước, vì không có ai nhảy hoàn hảo, kể cả khi người đó là vũ công điêu luyện thì sẽ có lúc sai nhịp.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sợ giẫm chân người khác và lo người khác giẫm chân như mình thì không biết đến bao giờ mới thấy được đúng bạn nhảy. Thỉnh thoảng thấy mình hèn quá thể...</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&epa=HASHTAG">#GreenStar</a></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-66269247953696924092019-06-26T21:43:00.002+07:002023-06-23T18:27:12.087+07:00Chính mình tự thương lấy mình, tự xây cho mình một nơi trú ngụ<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chẳng biết từ bao giờ, mỗi lúc mệt mỏi và kể cả khi buồn đau thì bắt đầu giấu vào trong lòng, không còn than vãn nhiều như ngày trước. Cũng vì vậy mà sự u buồn bắt đầu thể hiện qua đôi mắt, muốn giấu chỉ có cách không nên nhìn thẳng vào ai.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicg-EILNNoFDyyrXR3nvhXtxYkcsO0Kh9AlYCf6ASlQohgwOs_B1AGfrbDcKCiQ3v8bNDb9ocaDrnRZCqymW7JIZWRfUHnLl6LtdqLAcUy9lY3MosVicBF6OkFJSYyYTDXvDZofRlgOVdu/s1600/2017-10-23_1721.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="550" data-original-width="830" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicg-EILNNoFDyyrXR3nvhXtxYkcsO0Kh9AlYCf6ASlQohgwOs_B1AGfrbDcKCiQ3v8bNDb9ocaDrnRZCqymW7JIZWRfUHnLl6LtdqLAcUy9lY3MosVicBF6OkFJSYyYTDXvDZofRlgOVdu/s640/2017-10-23_1721.png" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cũng không hiểu sao gần đây mình chẳng còn viết nổi một câu chuyện nào. Mình đoán vì thực tế mà mình đang trải qua quá tàn nhẫn, đến mức đặt tay xuống bàn phím đã thấy run run, mắt rưng rưng, tâm trí không muốn hồi tưởng. Ngày trước phải cần đến sự tưởng tượng mới viết được, giờ tư liệu có ngay trong đầu, hiện diện ngay trước mắt thì lại sợ phải viết ra. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình biết sẽ không ai tự lừa dối bản thân mình mãi được. Rằng cuộc sống này luôn có góc nhìn đẹp đẽ, cứ nhìn vào đó thôi rồi mọi chuyện đều ổn cả. Dù mình chọn nhìn vào đó thôi, nhưng cũng không thể làm lơ hay phủ nhận những góc nhìn khác, không thể giả vờ không nhìn thấy, không nghe được, không hiểu gì. Kẻ càng ngây thơ bay cao với những mơ tưởng đẹp đẽ thì khi ngã vào hiện thực lại càng đau đớn hơn bình thường. Mình đang là kẻ đó, đang tự mình mò mẫm con đường thoát thân.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Có những phút yếu lòng, mình đem câu chuyện buồn của bản thân để chia sẻ với người khác, nhưng rồi lại thấy mình đáng buồn hơn vì nhận ra sẽ không ai thay mình sống ngoài bản thân mình, không ai có thể giúp được mình vượt qua khổ đau ngoài bản thân mình. Quá khứ mình trải qua, xét cho cùng thì họ không có ở đó, ở hiện tại dù họ có lắng nghe câu chuyện quá khứ của mình thì cũng chỉ cho mình vài ba lời an ủi, vài ba lời khuyên có thể mình chẳng dùng được. Kể ra rồi, mình lại trở nên phụ thuộc vào họ, thỉnh thoảng cần sự thương hại từ họ, nếu họ thật sự vì thương hại mà ở bên mình, làm điều gì đó vì mình, mình lại trách họ sao lại thương hại mình, tự trách mình sao lại để họ dùng sự thương hại để đối đãi. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Có người nói với mình rằng: Bạn có thể tìm sự vui vẻ ở bất cứ đâu, nhưng hạnh phúc thật sự chỉ vài người có thể đem đến cho bạn, chỉ có vài nơi khiến bạn cảm thấy an yên khi thuộc về. Người đó nói không sai, nhưng mình nghĩ vài người đó chính là duy nhất bản thân bạn và vài nơi đó chính là nơi chứa tâm hồn của bạn. Chính mình tự thương lấy mình, tự xây cho mình một nơi trú ngụ, để không phải vì dựa vào ai đó mà rơi nước mắt.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&epa=HASHTAG">#GreenStar</a></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-85593063596470912272019-05-22T09:49:00.002+07:002019-05-22T09:50:22.644+07:00Task 1: Your friend is coming to visit you and stay with you for a week...<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<b><span style="font-family: "times new roman" , serif;">Task 1: <o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<b><span style="font-family: "times new roman" , serif;">Your friend is coming to visit you and stay with you for a week. Unfortunately, your company will send you on a training course on that same week. Write a letter to your friend. In your letter:<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoListParagraphCxSpFirst" style="mso-list: l0 level1 lfo1; text-align: justify; text-indent: -.25in; text-justify: inter-ideograph;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "symbol"; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-fareast-font-family: Symbol;"><span style="mso-list: Ignore;">·<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><!--[endif]--><b><span style="font-family: "times new roman" , serif;">Apologize.<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoListParagraphCxSpMiddle" style="mso-list: l0 level1 lfo1; text-align: justify; text-indent: -.25in; text-justify: inter-ideograph;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: "symbol"; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-fareast-font-family: Symbol;"><span style="mso-list: Ignore;">·<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><!--[endif]--><b><span style="font-family: "times new roman" , serif;">Give necessary instructions while he or she is in your house.<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoListParagraphCxSpLast" style="mso-list: l0 level1 lfo1; text-align: justify; text-indent: -.25in; text-justify: inter-ideograph;">
<!--[if !supportLists]--><span lang="EN-GB" style="font-family: "symbol"; mso-ansi-language: EN-GB; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-fareast-font-family: Symbol;"><span style="mso-list: Ignore;">·<span style="font: 7.0pt "Times New Roman";"> </span></span></span><!--[endif]--><b><span style="font-family: "times new roman" , serif;">Explain where she can get help if there is a problem.</span></b><b><span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoListParagraphCxSpLast" style="mso-list: l0 level1 lfo1; text-align: justify; text-indent: -.25in; text-justify: inter-ideograph;">
<b><span style="font-family: "times new roman" , serif;"><br /></span></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjNF3tUOkkZBj2ovmzirPbFTz9nnydLjma8OACJ4F5gUlSUWdYumdpokolrg1glnwpOvabn12fYW-xN6Cw0afmYA8_-Db9OYPs0JaKNEp60uGzwznxfY2A5LksY1P_zC64gkckyP1LXdJr/s1600/food-2940251_960_720.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="640" data-original-width="960" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjNF3tUOkkZBj2ovmzirPbFTz9nnydLjma8OACJ4F5gUlSUWdYumdpokolrg1glnwpOvabn12fYW-xN6Cw0afmYA8_-Db9OYPs0JaKNEp60uGzwznxfY2A5LksY1P_zC64gkckyP1LXdJr/s640/food-2940251_960_720.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="MsoListParagraphCxSpLast" style="mso-list: l0 level1 lfo1; text-align: justify; text-indent: -.25in; text-justify: inter-ideograph;">
<b><span style="font-family: "times new roman" , serif;"><br /></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">Dear Ha Young,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">How are you? I am writing this letter because I want to say sorry for not being able to be with you during your stay.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">I really feel happy when I knew you are going to come to my home and stay for one week. Unfortunately, my company wants to send me on a training course at that time. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">Anyway, although I will not stay with you, I still hope and believe that you will enjoy every thing in my house. I am going to prepare some things necessary for you, so do not worry too much my best friend. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">While you're in my house, you can sleep on my bed and eat every thing in my fridge as well as you can use my kitchen where you can cook food if you want. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">By the way, if you want to go out, do not forget to lock the door carefully. Moreover, if you have some problems during your stay, you can call me anytime. I will try to arrange my work as fast as I can and come back home to help you.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">I hope that I can finish my mission soon and come back home with you. Enjoy your week!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">Love,<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="-webkit-text-size-adjust: auto; -webkit-text-stroke-width: 0px; caret-color: rgb(0, 0, 0); color: black; font-family: Calibri, sans-serif; font-size: medium; font-style: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: normal; letter-spacing: normal; margin: 0in 0in 0.0001pt; orphans: auto; text-align: justify; text-decoration: none; text-indent: 0px; text-transform: none; white-space: normal; widows: auto; word-spacing: 0px;">
<br /></div>
<style class="WebKit-mso-list-quirks-style">
<!--
/* Style Definitions */
p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal
{mso-style-unhide:no;
mso-style-qformat:yes;
mso-style-parent:"";
margin:0in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Calibri",sans-serif;
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:Batang;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;
mso-fareast-language:EN-US;}
p.MsoListParagraph, li.MsoListParagraph, div.MsoListParagraph
{mso-style-priority:34;
mso-style-unhide:no;
mso-style-qformat:yes;
margin-top:0in;
margin-right:0in;
margin-bottom:0in;
margin-left:.5in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-add-space:auto;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Calibri",sans-serif;
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:Batang;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;
mso-fareast-language:EN-US;}
p.MsoListParagraphCxSpFirst, li.MsoListParagraphCxSpFirst, div.MsoListParagraphCxSpFirst
{mso-style-priority:34;
mso-style-unhide:no;
mso-style-qformat:yes;
mso-style-type:export-only;
margin-top:0in;
margin-right:0in;
margin-bottom:0in;
margin-left:.5in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-add-space:auto;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Calibri",sans-serif;
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:Batang;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;
mso-fareast-language:EN-US;}
p.MsoListParagraphCxSpMiddle, li.MsoListParagraphCxSpMiddle, div.MsoListParagraphCxSpMiddle
{mso-style-priority:34;
mso-style-unhide:no;
mso-style-qformat:yes;
mso-style-type:export-only;
margin-top:0in;
margin-right:0in;
margin-bottom:0in;
margin-left:.5in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-add-space:auto;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Calibri",sans-serif;
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:Batang;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;
mso-fareast-language:EN-US;}
p.MsoListParagraphCxSpLast, li.MsoListParagraphCxSpLast, div.MsoListParagraphCxSpLast
{mso-style-priority:34;
mso-style-unhide:no;
mso-style-qformat:yes;
mso-style-type:export-only;
margin-top:0in;
margin-right:0in;
margin-bottom:0in;
margin-left:.5in;
margin-bottom:.0001pt;
mso-add-space:auto;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Calibri",sans-serif;
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:Batang;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;
mso-fareast-language:EN-US;}
.MsoChpDefault
{mso-style-type:export-only;
mso-default-props:yes;
font-family:"Calibri",sans-serif;
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:Batang;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-theme-font:minor-bidi;
mso-fareast-language:EN-US;}
@page WordSection1
{size:8.5in 11.0in;
margin:1.0in 1.0in 1.0in 1.0in;
mso-header-margin:.5in;
mso-footer-margin:.5in;
mso-paper-source:0;}
div.WordSection1
{page:WordSection1;}
/* List Definitions */
@list l0
{mso-list-id:2024091939;
mso-list-type:hybrid;
mso-list-template-ids:1803190280 67698689 67698691 67698693 67698689 67698691 67698693 67698689 67698691 67698693;}
@list l0:level1
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:Symbol;}
@list l0:level2
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:o;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:"Courier New";}
@list l0:level3
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:Wingdings;}
@list l0:level4
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:Symbol;}
@list l0:level5
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:o;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:"Courier New";}
@list l0:level6
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:Wingdings;}
@list l0:level7
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:Symbol;}
@list l0:level8
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:o;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:"Courier New";}
@list l0:level9
{mso-level-number-format:bullet;
mso-level-text:;
mso-level-tab-stop:none;
mso-level-number-position:left;
text-indent:-.25in;
font-family:Wingdings;}
-->
</style><br />
<div class="MsoNormal" style="font-size: medium; text-align: justify;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: "times new roman" , serif;">Sammy<o:p></o:p></span></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-8220996386251046122019-05-21T08:08:00.001+07:002019-05-21T08:08:22.168+07:00Sau này...<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<br /><br />Khi quen nhau, chúng ta nói rất nhiều về hai chữ “sau này…”, nhưng chúng ta đâu có biết trước SAU NÀY của chúng ta có nhau hay không.<div>
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMbadRHPe0060kbl8Kae4dWn8VaxAsJjpJU9g71Rxr2kURauSJe1OfPeTexThuD_cD3u4jXeu5Dy2difcSXr4unyfM9zTTX9hIk4UOTMjCd8RIbOn_7LHMfUIMl5VTMBeFC4bmeNTckfu7/s1600/2017-10-23_1743.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="553" data-original-width="836" height="423" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMbadRHPe0060kbl8Kae4dWn8VaxAsJjpJU9g71Rxr2kURauSJe1OfPeTexThuD_cD3u4jXeu5Dy2difcSXr4unyfM9zTTX9hIk4UOTMjCd8RIbOn_7LHMfUIMl5VTMBeFC4bmeNTckfu7/s640/2017-10-23_1743.png" width="640" /></a></div>
<div>
<br /><br />Có lẽ khoảng cách lớn nhất giữa chúng ta chính là tuổi tác, vì anh lớn hơn em nhiều tuổi nên suy nghĩ không giống nhau. Anh luôn dùng chữ “Sau này…” để vỗ về em khi em muốn một điều gì đó, anh xem em như một đứa trẻ chỉ biết vòi vĩnh từ anh.<br /><br /><br />Anh nói: “Sau này anh sẽ mua cho em đôi giày thật xịn!” khi em nói: “Anh ơi giày em cũ quá rồi, đi không còn êm nữa.”<br /><br />Anh nói: “Sau này anh sẽ mua cho em cả tủ son” khi em nói: “Anh ơi son của em gần hết rồi nè.”<br /><br />Anh nói: “Sau này anh sẽ mua một căn nhà đủ rộng, cho em ở” khi em nói: “Em muốn sau kết hôn không ở nhà thuê nữa.”<br /><br />Và cho đến giờ em vẫn đi đôi giày cũ, vẫn chưa có cây son mới, vẫn ở nhà thuê.<br /><br />Anh luôn nói: “Sau này…” như lời một người lớn dỗ dành đứa con nít suốt ngày đòi mua thứ này đến thứ khác khi đi vào siêu thị. Kể cả khi em rất nghiêm túc nói về một điều gì đó thì anh cũng chỉ làm lơ, nghĩ em lại sắp trẻ con, sắp đòi hỏi. <br /><br />Anh bảo với em anh đã quá tuổi theo đuổi đam mê, anh cần sự ổn định để có thể kết hôn. Em tự hỏi sau này của chúng ta sẽ ra sao nếu em làm vợ của một người không biết phấn đấu vì nghĩ mình đã già khi chưa bước qua tuổi 30?<br /><br />Anh nổi giận với em khi phải đứng đợi em chưa đầy 30 phút. Em tự hỏi sau này nếu em vào phòng sinh, anh phải chờ ở ngoài cả ngày hoặc hơn thế nữa thì anh có vào và nổi giận với em vì sao chưa chịu sinh hay không?<br /><br />Hai chữ “Sau này” tuy nói ra rất dễ dàng, nhưng nó cũng là một lời hứa khó thực hiện lắm anh à. Nếu chúng ta không đảm bảo được hiện tại có thể hợp nhau trong lời nói, hành động và suy nghĩ thì “sau này” làm sao có thể diễn ra, làm sao có thể còn đi cùng nhau. <br /><br />Có thể anh không nghĩ quá nhiều khi nói về chuyện sau này, bởi với anh em chỉ như một đứa con nít và sẽ chóng quên thôi. Nhưng anh không biết từ khi yêu anh, em đã cố gắng rất nhiều để trưởng thành, để người lớn hơn độ tuổi 21 em đang sở hữu. Em vì anh mà cố gắng nhiều đến vậy, tại sao anh không vì em mà phấn đấu cho hiện tại, chỉ mãi nhắc đến chuyện “sau này…”?<br /><br />Anh à, khi em yêu anh, em chưa từng vì hai chữ “sau này” mà chọn ở bên anh. Em yêu anh đơn giản vì hiện tại, vì có anh em thấy cuộc sống của mình có thêm sắc màu. Anh cũng như vậy được không anh?</div>
<div>
<br /></div>
<div style="text-align: right;">
<b>GreenStar</b></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-14301372913907846672019-04-26T16:54:00.001+07:002019-04-26T16:54:51.521+07:00HỌC TIẾNG ANH TẠI PHILIPPINES (Phần 3)<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Phải công nhận một điều rằng sống ở Baguio đôi khi làm mình quên mất ngày tháng, quên cả cảm giác thiếu thốn dù không có đồng lương nào.</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtgEMJMJdaZolXUSCnSxLq5-x8ryeSPuL8rIxpMEe02aYTyzPo-q2Hj21QwrnAIwGl4NkwCVmD6qt9MFCwp6WaSer-SPJsbEJm9u5UG9CGdBXGsIlBYBNZ27hYM5-iy8MrY0M2FfDjz3IO/s1600/2017-10-23_1705.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="549" data-original-width="829" height="422" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtgEMJMJdaZolXUSCnSxLq5-x8ryeSPuL8rIxpMEe02aYTyzPo-q2Hj21QwrnAIwGl4NkwCVmD6qt9MFCwp6WaSer-SPJsbEJm9u5UG9CGdBXGsIlBYBNZ27hYM5-iy8MrY0M2FfDjz3IO/s640/2017-10-23_1705.png" width="640" /></a></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Nhớ hồi ở Việt Nam, cứ gần cuối tháng với những ngày đầu tháng mới là nghĩ đến mì gói, tiền phòng trọ, tiền xăng xe... chờ ngày sung sướng lãnh lương một cục rồi vơi đi cũng quá bán phần. Ở đây, cơm ngày 3 bữa, phòng được dọn dẹp mỗi ngày, đồ có người giặt, bảo sao quên cả ngày tháng. </div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Hồi còn là học viên, chỉ đâm đầu vào học, thỉnh thoảng dành chút thời gian tương tư vài ba anh, cuối tuần quẩy nát mấy quán bar với quán ăn cùng những học viên khác. Còn khi quay lại để làm quản lý học viên, vẫn học, vẫn quẩy cuối tuần, nhưng thêm cả công việc. Nhiều lúc mệt mỏi vì có những tuần chẳng nghỉ được ngày nào, học và làm liên tục, nhưng đổi lại tiếng Anh đã cải thiện nhiều nhờ quá trình học kết hợp làm việc nên sau cùng mình chấp nhận môi trường như vậy. Không than thở cũng không phàn nàn gì nữa.</div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Hồi mình mới quay lại Baguio với vai trò là quản lý học viên tại CNS2, mình bị choáng ngợp vì môi trường học bên này hoàn toàn khác với trường trước đó, vì một bên mạnh về khóa giao tiếp, còn trường mình lại mạnh về IELTS. Mà học viên muốn học IELTS thì ít nhất khả năng giao tiếp cũng phải tầm trung, chưa biết gì hoặc mới sơ sơ như mình thì quả là cực cảnh. Một tháng đầu mình toàn lén lên balcony khóc vì tủi thân, thấy các quản lý khác và học viên ai cũng tốt tiếng Anh mà mình thì nghe với nói không tốt, đôi lúc toàn giả vờ hiểu rồi nhăn răng cười, dùng nụ cười ngu ngốc để che giấu sự yếu kém của mình. Mãi sau này, khi đã giao tiếp ổn hơn nhiều, nghe và nói tốt hơn nhiều, mình mới dám thú nhận với các quản lý khác là: <i>"Ngày đó mày nói tao không hiểu gì cả, nhưng tao phải giả vờ hiểu để đỡ bị quê.”</i></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Tiếng Anh của mình cải thiện lên hẳn khi trường mình chỉ còn 2 quản lý học viên là mình và một bạn người Đài Loan, vì 2 bạn Nhật và Hàn đã về nước sau 6 tháng làm việc. Bắt đầu từ lúc đó, mình phải kiêm luôn công việc định hướng ban đầu cho học viên mới người Nhật. Mình bắt đầu phải dùng tiếng Anh theo cách 'giả vờ' chuyên nghiệp mỗi cuối tuần khi có học viên Nhật đến (Trường mình thường nhiều học viên Nhật). Mới đầu mình nói còn khó nghe, học viên không hiểu, mình xấu hổ, cũng cố giải thích vì mình mới qua nên còn nhiều cái chưa nắm rõ, thú nhận tiếng Anh cũng chưa tốt. Một tuần, hai tuần, rồi tiếp các tuần nữa, mình bắt đầu nói trôi chảy hơn, giải thích vấn đề chuyên sâu hơn, tự tin hơn khi dùng tiếng Anh và không ngại để học viên chỉnh giúp về phát âm hay từ vựng.</div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Thật ra một phần lý do khiến tiếng Anh của mình tốt hơn là nhờ xung quanh mình toàn người có level cao hơn mình, đặc biệt là co-worker của mình, bạn ấy giỏi và cũng chịu khó nói chuyện, lắng nghe mình nói và chỉnh cho mình những chỗ sai. Chưa hết, bạn còn như người hùng, luôn bảo vệ mình, đứng về phía mình, thậm chí chửi mình khi mình nghĩ và làm những điều ngu ngốc. Mình khóc là bạn sẽ dỗ, mình buồn là bạn ra ngoài uống với mình vài chai, mình đói bạn đi ăn cùng, thậm chí khi mình vướng vào chuyện rắc rối, bạn đứng ra bảo vệ mình. Chỉ tiếc, bạn là con gái, nếu bạn là con trai, chắc mình đã bỏ trường để theo bạn về Đài Loan. Ahihi. Ngoài bạn ấy ra, còn cả bạn quản lý tổng dễ thương nữa, đàn giỏi, hát hay, nhưng bạn này để bàn sau, còn nhiều dịp để nói lắm.</div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Bây giờ đã là tháng thứ 8 mình ở tại đây. Khi ai đó hỏi mình tại sao là CNS2 và tại sao là Philippines thì mình chỉ có duy nhất một câu trả lời ngắn gọn: <b>Vì mình thích! </b></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
Bạn muốn biết gì về học tiếng Anh tại Philippines thì nói mình nghe, khi rảnh mình lại lại viết lê thê kể lể cho bạn biết nè. <span class="_5mfr" style="font-family: inherit; margin: 0px 1px;"><span class="_6qdm" style="background-image: url("https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t75/1/16/1f618.png"); background-repeat: no-repeat no-repeat; background-size: contain; color: transparent; display: inline-block; font-family: inherit; font-size: 16px; height: 16px; text-shadow: none; vertical-align: text-bottom; width: 16px;">😘</span></span><span class="_5mfr" style="font-family: inherit; margin: 0px 1px;"><span class="_6qdm" style="background-image: url("https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t75/1/16/1f618.png"); background-repeat: no-repeat no-repeat; background-size: contain; color: transparent; display: inline-block; font-family: inherit; font-size: 16px; height: 16px; text-shadow: none; vertical-align: text-bottom; width: 16px;">😘</span></span><span class="_5mfr" style="font-family: inherit; margin: 0px 1px;"><span class="_6qdm" style="background-image: url("https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t75/1/16/1f618.png"); background-repeat: no-repeat no-repeat; background-size: contain; color: transparent; display: inline-block; font-family: inherit; font-size: 16px; height: 16px; text-shadow: none; vertical-align: text-bottom; width: 16px;">😘</span></span></div>
<div style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; display: inline; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px; margin-top: 6px;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<a class="_58cn" data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&epa=HASHTAG&__xts__%5B0%5D=68.ARBDEhPdBwN2LBZYoLOYHVOoklYO5YUuZ_Ga-huddP7TXGCHQfksK3Tg9VFySoyG3Hx3CpJE8dN4f4J9IvNtRPKDre771Q_bQP32cxV9lXTLUh2EmAb-ADRnRzHqbvh1k0fM-cjXlQuv1niwkxrJeQKmN0YjLC1EmTuY7tXoPorZ9jFAha6-8l3dv0lMXSohbB69P5J9rsgNVQIQQLa8YK9ykJ-UYOVW6EyxrwdtboeRT70I5d1E-WvGSsqTX2Yd7TyFWFbA333W66zmqHKYzfH5z4jKDZslny5zjA&__tn__=%2ANK-R" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: none;"><span class="_5afx" style="direction: ltr; font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;"><span aria-label="hashtag" class="_58cl _5afz" style="font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;">#</span><span class="_58cm" style="font-family: inherit;">GreenStar</span></span></a></div>
<br />
<br /></div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-41605262687640245242019-04-26T13:38:00.001+07:002019-04-26T13:38:54.757+07:00Thương ai, cứ giữ tình cảm đấy, chờ xem cái gì đến thì đến...<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình bảo với chị là mình lại fall in love rồi, lại crush một người rồi. Mình hỏi chị là mình phải làm sao đây? Chị nói mình cứ giữ tình cảm đó, tìm cách khiến người ta thích mình chứ đừng để người ta biết mình thích họ trước, lỡ người ta không thích mình sẽ trở nên khó xử.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjBL04ZNEJF7HPCEmTIs_GeCv9BXe0VsI_o5KOQrziHYE_nVWkrG5Jah1NKmOrcYxzoDZ1gQPsbPkO9Q-8Hor-8JAS7LOtF8fYT0VhQlT-Muppms1n7reKMU-TZF4V-hSq_wZJzipthRjW3/s1600/2017-10-23_1644s.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="554" data-original-width="398" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjBL04ZNEJF7HPCEmTIs_GeCv9BXe0VsI_o5KOQrziHYE_nVWkrG5Jah1NKmOrcYxzoDZ1gQPsbPkO9Q-8Hor-8JAS7LOtF8fYT0VhQlT-Muppms1n7reKMU-TZF4V-hSq_wZJzipthRjW3/s1600/2017-10-23_1644s.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bao năm nay vẫn thế, vì nỗi sợ khó xử đó mà mãi mình không bao giờ dám nói ra lòng mình, cho đến khi người ta đi mất hoặc thuộc về một người khác. Nhưng chị nói thế, mình cũng sợ không dám làm khác.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người đầu tiên và duy nhất mình thổ lộ trước thì đã để lại cho mình một cú ngã đau đớn đến tận bây giờ, khiến mình luôn nghi ngại vào cảm xúc và phán đoán của mình, sợ mất đi những thứ đang có dù mình chẳng có là mấy để mà mất.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Có lần một anh học viên người Hàn hỏi mình chờ gì nữa mà không chịu có người yêu? Mình bảo mình chờ "Destiny", anh đã dành cả giờ đồng hồ mỗi ngày, dành 3 ngày trong một tuần để phân tích và khuyên mình vứt quách sự chờ đợi mơ hồ đó đi. Mình vẫn cứng đầu cãi, đến hồi anh cũng bất lực mà nói: "Okay Sammy! It's up to you!". Sau đó anh chẳng bao giờ hỏi gì nữa, chỉ nói đùa nếu có kiếp sau, mong gặp mình sớm hơn. Sự an ủi của anh đáng yêu đến mức mình đã nghĩ mình vô cùng tuyệt vời. Đến khi anh rời đi rồi, mình lại bị thực tế đập cho vào mặt, rằng mình chẳng phải luôn tuyệt đến thế, chỉ là với đúng người, đúng thời điểm thì mới thành người đặc biệt.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cái việc đúng người, đúng thời điểm lại càng hy hữu, vì lúc mong không tới, lúc chẳng cầu lại phải lựa chọn. Thật sự rất ngớ ngẩn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cái người mình đang crush là đúng người, nhưng dù mình cố tạo ra thời điểm thì cũng không theo được ý mình, bởi mình biết giờ xung quanh bạn ấy, chẳng phải chỉ có mỗi mình mình. Chắc chị nói đúng, cứ giữ tình cảm đấy, chờ xem cái gì đến thì đến...</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="text_exposed_show" style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; display: inline; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px;">
<div style="font-family: inherit; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: right;">
<a class="_58cn" data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&epa=HASHTAG" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: none;"><span class="_5afx" style="direction: ltr; font-family: inherit;"><span aria-label="hashtag" class="_58cl _5afz" style="font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;">#</span><span class="_58cm" style="font-family: inherit;">GreenStar</span></span></a></div>
</div>
<br /></div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-70928512466711941072019-03-19T09:43:00.000+07:002019-03-19T09:43:14.648+07:00 HỌC TIẾNG ANH TẠI PHILIPPINES (PHẦN 2)<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<b>Những ngày cuối chuẩn bị rời xa Baguio để trở về Việt Nam, rảo bước một mình quanh những con đường quen thuộc, bỗng thấy lòng nặng trĩu sự nhớ thương, giờ mình mới hiểu câu nói "Chưa xa đã nhớ!" có vị thế nào.</b></div>
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9Jv8TjL1R7vD5IH-zg5sjL3GeMIEhmlmASjGAeAVrpyRIdVo_OY5gufovLMe7UhZ8TpewbBoHtzDxPYgw2M5UFkKtdgnQTYG4Wt41zNhvXFFuW814x2qC7YIqOgzekzHehnDVonKTDP9X/s1600/4b3229e14524a77afe35.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="960" data-original-width="1280" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9Jv8TjL1R7vD5IH-zg5sjL3GeMIEhmlmASjGAeAVrpyRIdVo_OY5gufovLMe7UhZ8TpewbBoHtzDxPYgw2M5UFkKtdgnQTYG4Wt41zNhvXFFuW814x2qC7YIqOgzekzHehnDVonKTDP9X/s640/4b3229e14524a77afe35.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đã hơn 8 tháng sống, học tập và làm việc tại Baguio - một nơi được ví như Đà Lạt của Việt Nam ở Philippines, sự thân quen dần ngấm sâu vào mình, tưởng như nếu ở Việt Nam không có gia đình, mình sẽ chọn thuộc về nơi này. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm trước có đọc được một dòng status của cậu em trai, cậu ấy đặt câu hỏi: "Làm sao để yêu lại Tiếng Anh như trước?". Mình chợt nhận ra một điều rằng thủa ban đầu chẳng ai ghét tiếng Anh cả, chỉ là không thể hiểu và không thể tiếp cận nên mới tự an ủi bản thân bằng cách chối bỏ nó, bảo rằng không có nó vẫn sống tốt, đời vẫn đẹp, vẫn kiếm ra tiền. Chẳng sai, từ bản thân mình mà làm minh hoạ, trước mình bảo mình ghét tiếng Anh lắm, và thề rằng không cần tiếng Anh vẫn sẽ sống vui vẻ và đi làm lương cao. Mình đã làm được điều mình thề thốt, vậy tại sao mình vẫn qua Philippines? Tại sao mình bỏ một số tiền không nhỏ và từ bỏ sự nghiệp đang phơi phới ở Việt Nam để chấp nhận quay lại Baguio làm việc không lương?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Để yêu lại tiếng Anh!</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tình yêu với tiếng Anh hay với con người đều phải bắt nguồn từ sự đón nhận và rồi thấu hiểu, sau đó mới chấp nhận rồi mới say mê. Hầu hết chúng ta đều có thiện cảm với những thứ hay những người giúp chúng ta có được sự vui vẻ, đưa chúng ta cơ hội có cuộc sống tốt hơn. Tiếng Anh được đưa vào hệ thống giáo dục Việt Nam từ rất sớm cũng bởi vì nó giúp chúng ta có tương lai tươi sáng hơn, tâm hồn rộng mở hơn. Nó tốt như vậy thì ai mà không thiện cảm, ai mà không yêu cơ chứ. Chỉ là cách người Việt đón nhận tiếng Anh có lẽ sai ngay từ đầu nên mới khiến chúng ta khó hiểu, khó chấp nhận, từ bỏ cơ hội say mê. Phải đến khi qua đây, sống trong môi trường hoàn toàn giao tiếp bằng tiếng Anh, mình mới ngộ ra điều đó. Rằng, vốn dĩ mình yêu tiếng Anh, nhưng vì bắt đầu tiếp cận sai nên mình trốn tránh nó hơn 15 năm. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình chẳng thể giải thích rõ ràng được rằng tiếng Anh kì diệu thế nào, nó không còn chỉ là một loại ngôn ngữ dùng để giao tiếp, trong nó còn bao chứa cả ý chí vươn xa của biết bao con người. Từ ngày mình trở thành student manager cho một trường Anh Ngữ ở Baguio, mình gặp vô số bạn bè cả Việt Nam, Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản và Đài Loan. Họ đến đây với tầm nhìn xa, quyết tâm lớn, họ cho mình những câu chuyện và bài học về sinh tồn, về vượt lên chính mình. Nhờ họ, bức tranh cuộc sống của mình được tô vẽ thêm vô vàn màu sắc, sinh động vô cùng. Mình nhận ra mình ở đây không chỉ để học tiếng Anh cho giao tiếp ngôn ngữ mà còn để học cách kết nối ý chí và trái tim với những con người không cùng văn hoá, không cùng độ tuổi, không cùng quốc gia.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: right;">
<b>GreenStar</b></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-51375701053562628982019-03-05T14:13:00.003+07:002019-03-05T14:13:51.729+07:00HỌC TIẾNG ANH TẠI PHILIPPINES (PART 1)<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<br />
<div>
<div style="text-align: justify;">
<b>Người ta nói chỉ nên kể về những khó khăn hay thất bại khi đã đạt đến thành công. Nhưng chẳng biết phải chờ đến khi nào nên thôi lúc có hứng thì tỉ tê đôi chút vậy.</b></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4yTf7zg7lCLbAcPcEto6HsIY2TAsDzLyOprDV7rhq41uMN643dwYHwzAH2vuLRuAuRajg0UX0y3rLrvCVJWoaMvf0OtBUAAZBEyGngYjyEZ-C9ZROJxzmlaaYHZokBwLBN-KogsBM6omS/s1600/IMG_9799.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1200" data-original-width="1600" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4yTf7zg7lCLbAcPcEto6HsIY2TAsDzLyOprDV7rhq41uMN643dwYHwzAH2vuLRuAuRajg0UX0y3rLrvCVJWoaMvf0OtBUAAZBEyGngYjyEZ-C9ZROJxzmlaaYHZokBwLBN-KogsBM6omS/s640/IMG_9799.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Không nhiều người biết hiện mình đang ở Philippines với vai trò là Vietnamese student manager của một trường anh ngữ chuyên về luyện IELTS. Cơ duyên thế nào mình lại đi vào con đường này, nếu kể ra thì dài bằng cả Vạn Lý Trường Thành nên thôi tóm tắt cho gọn gàng bằng hơn nửa năm lựa chọn thay đổi và những gì đã thay đổi ở mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tháng 10/2017, lúc đó mình đang còn ở Việt Nam, công việc ổn định, thu nhập hàng tháng hơn 1000 usd. Dù chưa thể mua nhà ở Sài Gòn, nhưng cũng gọi là có cuộc sống khá giả so với xuất thân và xuất phát điểm của mình. Nhưng mình lại có một quyết định táo bạo rằng sẽ qua Philippines để học tiếng Anh khi vô tình đọc được chia sẻ từ một người bạn trên Facebook. Mình 25 tuổi, chưa ràng buộc bởi hôn nhân và cả sự nghiệp cũng chưa là gánh nặng. Lúc đó mình nghĩ nếu mình không làm bây giờ thì chờ vài năm nữa sẽ càng nhiều khó khăn chồng chất như núi. Nghĩ thế nên ngay lập tức tìm một trung tâm tư vấn uy tín rồi đóng luôn học phí cho 2 tháng và book luôn vé máy bay không đắn đo thêm một phút nào nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tháng 5/2018, mình khăn gói lên đường. Ở thời điểm đó vốn liếng gom góp hơn 4 năm đi làm mình quyết đầu tư cho học tiếng Anh một nửa, nửa còn lại phòng hờ khi về nước nếu chưa đi làm lại ngay thì vẫn có tiền tiêu rủng rỉnh. Ngày mình đặt chân đến Manila, mình rơi vào cảnh câm và điếc hoàn toàn, thiếu điều mù luôn là đủ combo. Mình không nói được tiếng Anh, nghe lại càng không hiểu, chữ có đọc được thì cũng không biết nó có nghĩa là gì. May mắn là trên máy bay ngồi cạnh một bé người Việt đang trên đường qua Cebu nhận việc làm student manager, mình chỉ biết bám theo bé chờ hỗ trợ toàn tập. Xong xuôi vụ mua sim và nạp thẻ cũng như đổi tiền, mình buộc phải nói lời tạm biệt với sự giúp đỡ của bé ấy, một mình tự lực cánh sinh. Mình nhớ lúc đó, mình phải hít thật sâu để lấy dũng khí book grab đi đến bến xe về Baguio. Mình cầm sẵn tờ giấy hướng dẫn tự đi về trường, giấy mời nhập học và thông tin về trường trên tay để có gì tiện đưa cho người ta xem chứ mình hoàn toàn không nói được một chữ nào.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sau hơn 8 tiếng miệng không thốt ra một lời, mình đến được trường thành công. Mừng rớt nước mắt khi thấy có học viên Việt ra đón mình trước cổng trường.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình đã có viết 2 bài về việc học tiếng anh 2 tháng ở Philippines nên mình sẽ bỏ qua việc dài dòng nhắc lại, bạn nào muốn đọc thì mình đặt link dưới phần comment.</div>
<div style="text-align: justify;">
Sau 2 tháng, mình về nước. Mọi người biết mình đi học về liền hỏi mình học thế nào, tốt chưa, chuyên nghiệp chưa, một số người tốt tiếng anh còn thử mình đủ kiểu, để rồi nói mình lãng phí một đống tiền mà cũng chưa tốt hoàn toàn. Xin lỗi chứ mình chưa từng nghiêm túc học tiếng anh cả 1/3 cuộc đời, vậy 1/6 năm sao mà cứu vớt được, sao mà bù đắp hết được. Thời điểm đó mình chỉ mới bắt đầu được tiếp xúc với tiếng anh, chủ yếu luyện từ vựng và luyện khả năng nói cơ bản, 2 tháng không đủ dài để bổ sung tất cả những thứ rộng lớn mà tiếng anh chứa. Mình phát âm không chuẩn, ngữ pháp sai, từ vựng còn thiếu, nghe cũng chỉ ở mức vô cùng cơ bản. Nhưng nếu so với lúc mình chưa đi học thì đó đã là một bước tiến dài cho lựa chọn của mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình may mắn vì đợt tìm agency để được tư vấn đi học, gặp đúng anh agen Hiep La nhiệt tình và tâm lý. Sau đợt mình học về, mình than thở rằng tiếng anh của mình chưa đủ dùng vào bất cứ việc gì, hơn nữa mình cũng không đủ chi phí để tiếp tục học tiếp dù có dư thời gian. Anh gợi ý cho mình ứng tuyển vị trí student manager. Anh cũng gửi cho mình thông tin những trường đang cần người. Thời điểm đó mình rất lo vì tiếng anh của mình chưa đủ để tham gia phỏng vấn.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình nộp CV cho 3 trường, một là Talk trường cũ mình học, một trường khác nữa cũng đang tuyển và nữa là CNS2 - trường mình đang làm việc và học tập. Mình rớt Talk vì không đủ điều kiện apply, phỏng vấn với trường kia thì mình biết chắc chắn rớt, bởi mình không nghe được tốt câu hỏi và trả lời cũng không được nhiều. Cũng lại may mắn, CNS2 có bạn general manager đáng yêu, dù mình không phải học viên cũ của trường, nhưng qua 4 lần phỏng vấn qua email, bạn thông báo mình trúng tuyển. Phải chăng vì thế mà đến giờ mình vẫn cứ thấy bạn đẹp trai và đáng yêu dù đôi khi bạn làm mình khổ sở lên xuống.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thế là mình lên đường lần 2 qua Philippines. Nhưng sóng gió đúng là chỉ mới bắt đầu. CNS2 là trường dành cho chuyên luyện IELTS nên trình độ tiếng anh căn bản cũng phải ở mức giao tiếp trung bình trở lên, nhưng ở thời điểm đó mình chỉ ở mức beginner, vậy nên áp lực càng tăng cao.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tháng đầu tiên học việc nên chưa được sắp lớp học, mình luôn chọn một góc của lobby để ngồi, không dám bắt chuyện với ai, cũng không hiểu được nhiều khi người khác nói. Mình dành đa số thời gian để nói chuyện với các học viên Việt Nam.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Còn tiếp...</div>
</div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-78997811671582474612019-01-01T12:50:00.001+07:002019-01-01T12:50:52.803+07:00Sai thời điểm không đáng sợ bằng đúng thời điểm nhưng sai người<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<b>Một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra rằng không bao giờ là lãng phí thời gian hay công sức khi chân thành thương một người, kể cả khi người đó không bao giờ thuộc về bạn.</b></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJr7xNLjMMUyM-N3OwLaQKTSNio4WsBrfJrg_5sbgrbyMiXiVmxsNjAUpq4VLIA1pb3MXWr090WCyXNYTX-HayBbAkKFu-4BGQlH_5QLXdBrYEcODPPqZcI28h7qEAh1LEkSldAJxkPXry/s1600/2018-02-23_1552a.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="543" data-original-width="816" height="425" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJr7xNLjMMUyM-N3OwLaQKTSNio4WsBrfJrg_5sbgrbyMiXiVmxsNjAUpq4VLIA1pb3MXWr090WCyXNYTX-HayBbAkKFu-4BGQlH_5QLXdBrYEcODPPqZcI28h7qEAh1LEkSldAJxkPXry/s640/2018-02-23_1552a.png" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi là loại người rất khó từ bỏ hay thay đổi một điều gì đó, nhất là khi điều đó liên quan tới trái tim của tôi. Tôi có thể đặt một người trong tim mình lâu đến mức lãng quên cả tuổi xuân của mình đang vụt trôi. Tôi cũng có thể vì một người không thương mình mà không cho người thương mình bất cứ cơ hội nào bước vào tim tôi, vì tôi mặc định nếu tôi gật đầu đồng ý người tôi không thương thì đó là sự phản bội người tôi thương và sự giả dối với người thương tôi. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn bảo tôi cố chấp một cách ngu ngốc. Sẽ chẳng ai hiểu được định nghĩa mà tôi mặc định ở trên, họ chỉ cảm thấy tôi ngu ngốc và cứng nhắc mà thôi. Sau cùng tôi cũng không có cách nào với tới người tôi thương và cũng không thể giữ được người thương tôi, đồng nghĩa với việc tôi chỉ còn lại một mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn bảo tôi là kẻ không quyết đoán, cảm xúc lưỡng lự vì những điều chẳng quan trọng để rồi đánh mất hết cả những thứ thật sự quan trọng. Tôi nói với bạn tôi không hề lưỡng lự, thương ai tôi nói là thương, không thương tôi ngay lập tức đặt một vách ngăn cách người ta, để người ấy biết mà rút lui. Nó là cố chấp chứ không phải là lưỡng lự. Sau cùng bạn vẫn nói tôi ngu ngốc.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn tôi hỏi làm thế nào tôi có thể thương người đó mà không để người ta phát hiện ra tình cảm của tôi? Tôi trả lời, sẽ luôn có cách trao tình cảm cho một người không dành tình cảm cho ta, một cách khéo léo, không nhất thiết phải giấu giếm, nhưng không nhất thiết phải bộc lộ vội vàng. Chầm chậm để người đó nghĩ những gì họ nhận rất đỗi bình thường, để họ không áp lực, không phát hiện ra để rồi lo lắng không thể đáp trả.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thương một người chân thành, kể cả khi người đó không bao giờ thuộc về mình, điều đó không có nghĩa là ta đang lãng phí năng lượng hay tình cảm. Vì cho là nhận, cho người này để rồi nhận của người khác luôn là quy luật của tự nhiên, của chuyện tình yêu. Tôi chưa bao giờ hối hận vì đã đôi ba lần đem lòng thương những người sau cùng thuộc về người khác. Vì ít nhất tôi tự tin là mình luôn nhận ra đúng người, chỉ là sai thời điểm, nhưng sẽ luôn có những lúc đúng thời điểm, chỉ là chưa tới lúc mà thôi. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sai thời điểm không đáng sợ bằng đúng thời điểm nhưng sai người.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&epa=HASHTAG">#GreenStar</a></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-1685321564401860912018-12-26T13:25:00.001+07:002018-12-26T13:25:45.064+07:00Chạy trốn tình yêu<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo chị không muốn phải gánh trách nhiệm nên chị quyết định không chạm vào tình yêu và hôn nhân. Tôi nói với chị rằng chị rõ ràng là người sống có trách nhiệm và rất biết quan tâm người khác, tại sao chị lại sợ hai chữ "Trách nhiệm"? Chị trả lời vì chị không thể buông bỏ hai chữ ấy nên chị thấy sợ. Ví như lúc đi làm, người ta có thể tạm ngưng việc để ăn trưa, để ra ngoài hít thở vài phút. Nhưng với chị, chưa xong việc, chưa ổn thỏa mọi điều, chị sẽ bỏ bữa trưa, sẽ rời công ty rất muộn. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgcvZFXT_SPaw94JaIoxBQWMkRuhJ6MHDWHqQjFlxZNW26N1zhTU4K8h52nXqqoMmL-uv6GrvMcfYXeVfqcXPJpjA4vY7augaJO8Jku7Y6kMUD6hkNvp8WK7PLKwQFmcGGd61KTuNaa-l65/s1600/2018-02-23_1552.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="555" data-original-width="412" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgcvZFXT_SPaw94JaIoxBQWMkRuhJ6MHDWHqQjFlxZNW26N1zhTU4K8h52nXqqoMmL-uv6GrvMcfYXeVfqcXPJpjA4vY7augaJO8Jku7Y6kMUD6hkNvp8WK7PLKwQFmcGGd61KTuNaa-l65/s1600/2018-02-23_1552.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo chị sợ chính con người mình, sợ sẽ gây mệt mỏi cho đối phương bởi hai chữ "Trách nhiệm" nên chị luôn trốn tránh và cố tình làm lơ những người đàn ông muốn bước vào cuộc đời chị. Chị sợ phải khóc, phải suy nghĩ, phải khổ đau. Nỗi sợ lớn đến mức chị đã bỏ cả hơn 10 năm để chạy trốn TÌNH YÊU. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị hỏi tôi có muốn kết hôn không? Tôi thành thật trả lời rằng tôi nhất định kết hôn. Chị gật đầu, nói rằng tôi nên như thế, nên có một cuộc sống bình thường như bao người chứ đừng chọn con đường lạ lùng như chị. Tôi bảo cuộc đời chị không lạ, vì luôn có nhiều người chọn sống như chị, chỉ là có người tự nguyện, có người bắt buộc phải sống như vậy. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi hỏi chị là loại người nào? Chị trả lời trước đây chị là loại người tự nguyện, vì chị sợ kết hôn và chị thoải mái với cuộc sống độc thân. Nhưng càng có tuổi, càng nghĩ đến cái chết, chị càng sợ phải chết trong cô đơn. Ở độ tuổi như chị, giờ buộc phải sống như chị đã rất tự nguyện trước đó. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo chị không cảm nhận được thế nào là hạnh phúc, thế nào là khổ đau. Tôi nói vì chị có khoảng trống trong tim, trong đầu. Sự trống rỗng đó khiến chị đôi lúc lửng lơ không cảm nhận được rõ ràng tất cả loại vị của cuộc sống. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi nói với chị trên đời có hai kiểu sống hướng về cái chết, một là sống như thể ngày mai sẽ chết, hai là sống để chờ cái chết đến vào ngày mai. Tôi hỏi chị nếu được chọn, chị chọn loại nào? Chị nói nếu được chọn, dĩ nhiên chị chọn loại đầu tiên, nhưng thực tế chị thấy mình đang sống theo loại thứ hai. Khi ấy tôi nhìn sâu vào mắt chị, cảm nhận như chị muốn bật khóc nhưng cố kìm lòng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị luôn nói với tôi rằng đến độ tuổi như chị, tôi sẽ hiểu những gì chị đang cảm nhận. Thay vì lắc đầu phản đối và bảo rằng tôi sẽ có một cuộc đời khác chị, tôi luôn giữ im lặng để tôn trọng cảm xúc của chị. Tôi biết khi mình đến độ tuổi như chị, dù tôi sống độc thân hay kết hôn, có con thì điều tôi giống chị sẽ là luôn cần được lắng nghe và thấu hiểu. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi thấy mình may mắn vì đã gặp chị, đã được lắng nghe câu chuyện về cuộc đời chị, được đọc một cuốn sách đời trải đầy kinh nghiệm mà ngoài kia chẳng tác giả nào viết ra được những điều đó.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&epa=HASHTAG&__xts__%5B0%5D=68.ARACOvI9of-SVpt1GsC1eh_pfGxEwGwZ1PykhG5OL0lj6Y8OoNL8BZy27kFJat2v0wwNTo3pYF79CEkJTXZQlbt83pqNrcVLu64T7jUSOfu5crN2hDXe-CT5Gmsog7WFus2RYqW5n4ktkwP_2SfVmwLwV2CFB50qIp7aSAjOb0DpYUkIVDPNtXcMf2BJnfyU8kjuUdT94v-1R6ZxYBhs6wARBaArY9c13PKE3AlyiLHsXJ83YgzruT21Ssu-0yC-D4uGymZ83nlrWQkcnC2PCz7O3d8XChoLZ64cXQ&__tn__=%2ANK-R">#GreenStar</a></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-1551744880799974402018-11-07T16:19:00.000+07:002018-11-07T16:19:00.644+07:00Đâu dám đổ lỗi tại người<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Khi anh nói "Impossible", tôi mới thật sự tỉnh, thoát khỏi cơn mơ mà nếu tiếp tục đi sẽ thành cơn ác mộng. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUOm8P6XE3xhQ8SLMkfiQ661wyNJsPfjU2hRoyVjS25v4YUq2PtOIsPo2RXgyYl7BBz4xic93JcoBzustFinxXx_A4LgdZ5W-l_qgUCWYY84O2G_ypwO-ZUCdp9Cj6pqPevTlTvaapL4ov/s1600/2017-10-23_1740.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="546" data-original-width="687" height="508" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUOm8P6XE3xhQ8SLMkfiQ661wyNJsPfjU2hRoyVjS25v4YUq2PtOIsPo2RXgyYl7BBz4xic93JcoBzustFinxXx_A4LgdZ5W-l_qgUCWYY84O2G_ypwO-ZUCdp9Cj6pqPevTlTvaapL4ov/s640/2017-10-23_1740.png" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo tôi chưa bao giờ sai trong những chuyện tình lần trước, nhưng lần này là tôi sai. Vì tôi đang tự biến mình thành kẻ dư thừa đứng trước một nơi không thuộc về mình. Rồi tôi sẽ tự làm tổn thương mình và kết quả không bao giờ khác đi được. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Biết bao lần tôi khóc vì sự bất lực với chính bản thân mình. Tôi khóc vì sự cố chấp với một người tôi không thể có được. Tôi khóc vì tôi biết tôi không còn là tôi khi đứng trước người đó. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi tự trói mình vào một câu chuyện mà chắc chắn tôi chỉ có thể làm nữ phụ, thậm chí còn không có đất để diễn trong câu chuyện ấy. Chỉ có điều, dù đã cố gắng né tránh, dù mỗi sáng thức dậy đều nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo, phải phớt lờ thứ không dành cho mình, tôi vẫn trở nên ngớ ngẩn và ngu ngốc khi người ta vô tình dành cho tôi một chút khoảng trống trong câu chuyện của họ. Tôi vô thức bước vào và đứng trong khoảng trống ấy, cho đến khi ở khoảng trống đó chỉ còn mình tôi, vì người đó đã quay lưng bỏ đi, tôi lại thấy đau, thấy buồn, thấy tổn thương. Nhưng tôi đâu dám đổ lỗi tại người ta.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi tạm thời tỉnh. Chỉ là tạm thời vì tôi không biết đến khi nào khoảng trống đó lại xuất hiện, khi nào thì người đó lại vô tình kéo tôi vào, khi nào thì tôi ngu ngơ bước vào để đứng nhìn người ta rời đi...</div>
<div class="text_exposed_show" style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; display: inline; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px;">
<div style="font-family: inherit; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<a class="_58cn" data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: none;"><span class="_5afx" style="direction: ltr; font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;"><span aria-label="hashtag" class="_58cl _5afz" style="font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;">#</span><span class="_58cm" style="font-family: inherit;">GreenStar</span></span></a></div>
</div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-48172627067681772582018-11-06T16:11:00.000+07:002018-11-06T16:11:02.007+07:00Cố chấp thương một người<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="_5pbx userContent _3576" data-ad-preview="message" data-ft="{"tn":"K"}" id="js_6e" style="line-height: 1.38; margin-top: 6px;">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="text_exposed_root text_exposed" id="id_5be008b1888671236742254" style="display: inline;">
<div style="text-align: justify;">
Chị hỏi tôi có thích người đó không? </div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi bảo không, vì tôi vẫn còn dành nhiều tình cảm cho người trước, dù người ta đang thuộc về một người khác. Chị nói tôi đang lựa chọn người thương theo những đánh giá ban đầu, không chịu mở lòng để đón nhận chuỗi hành động về sau họ dành cho tôi. Tôi gật đầu, có lẽ đó là điểm cố chấp nhất của tôi trong chuyện tình cảm.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjg94fv5ka3E1OAL8-HPkWmq8KuYCt2U5lY1NZucFX1XZIvf8TMRRlV1B7lemm4h2npKsOkZEVRIH7nECkIODRtSkZfkN5hrV2s9iL0LZyAmkAuD4iEPSHwM2SbN1oNg2YWeqQlZlEXoTED/s1600/2017-10-23_1801.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="549" data-original-width="825" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjg94fv5ka3E1OAL8-HPkWmq8KuYCt2U5lY1NZucFX1XZIvf8TMRRlV1B7lemm4h2npKsOkZEVRIH7nECkIODRtSkZfkN5hrV2s9iL0LZyAmkAuD4iEPSHwM2SbN1oNg2YWeqQlZlEXoTED/s640/2017-10-23_1801.png" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị hỏi lần nữa tôi vẫn còn thích người kia nhiều lắm à? Tôi bảo đúng. Dẫu cho người ta mỗi ngày đều đem đến cho tôi những tổn thương, người ta không để tôi trong tầm mắt, tôi vẫn không thể từ bỏ tình cảm tôi dành cho người ta. Thế mới nói, từ bỏ một người thì dễ, từ bỏ cảm xúc của mình mới khó.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo tôi thôi đi, người ta khiến tôi mỗi ngày trôi qua cảm giác chết trong lòng một nửa mà tôi vẫn chưa sáng mắt ra hay sao. Tôi không biết nữa, chắc vì tôi vốn là dạng người thích sống ngược tâm, thích sự khổ sở, thích đau đớn vì những người chẳng liên quan đến mình. Có lẽ, tôi là dạng người ưa tự ngược đãi mình.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo hay là thôi tôi cứ thích người có ý với tôi đi, từ bỏ người kia đi. Tôi bảo tôi sẽ cố đối tốt với người này và cũng sẽ cố nhìn ra điểm không tốt của người kia để mà từ bỏ. Chỉ là, không biết đến khi nào...</div>
<div class="text_exposed_show" style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; display: inline; font-family: inherit; font-size: 14px;">
<div style="font-family: inherit; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<a class="_58cn" data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: none;"><span class="_5afx" style="direction: ltr; font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;"><span aria-label="hashtag" class="_58cl _5afz" style="font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;">#</span><span class="_58cm" style="font-family: inherit;">GreenStar</span></span></a></div>
</div>
</div>
</div>
<div class="_3x-2" data-ft="{"tn":"H"}" style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 12px;">
<div data-ft="{"tn":"H"}" style="font-family: inherit;">
<div class="mtm" style="font-family: inherit; margin-top: 10px;">
<div style="font-family: inherit; position: relative;">
<div class="_5cq3 _1ktf" data-ft="{"tn":"E"}" style="font-family: inherit; margin-left: -12px; position: relative;">
<a ajaxify="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1912558578831049&set=a.488525811234340&type=3&eid=ARAafDpHxBwY9mK63OUcJ-nc9o8_l90aqvVyit2DoPuHGoeFgVGGPpmEfv9VElvor0jxXaLgatrmU7Kv&size=1440%2C1080&source=13&player_origin=unknown" class="_4-eo _2t9n" data-ploi="https://scontent.fmnl4-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/44257957_1912558585497715_1178794490677166080_o.jpg?_nc_cat=109&_nc_ht=scontent.fmnl4-1.fna&oh=3f3286852f6d6b3e46f234ca61addf23&oe=5C3E046C" data-plsi="https://scontent.fmnl4-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/44366884_1912558582164382_1903738872357978112_n.jpg?_nc_cat=104&_nc_ht=scontent.fmnl4-1.fna&oh=8eb7172d8178a871476d1ff2887e96a0&oe=5C73C8A3" data-render-location="timeline" href="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1912558578831049&set=a.488525811234340&type=3&eid=ARAafDpHxBwY9mK63OUcJ-nc9o8_l90aqvVyit2DoPuHGoeFgVGGPpmEfv9VElvor0jxXaLgatrmU7Kv" rel="theater" style="box-shadow: rgba(0, 0, 0, 0.0470588) 0px 1px 1px; color: #365899; cursor: pointer; display: block; font-family: inherit; position: relative; text-decoration: none; width: 516px;"><br class="Apple-interchange-newline" /></a></div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-3230903920918499952018-11-05T16:08:00.001+07:002018-11-05T16:08:52.104+07:00Con mèo và cuộn len<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Thỉnh thoảng tôi nghĩ mình giống như một con mèo, còn tình yêu là một cuộn len. Cứ mỗi lần con mèo chạm vào cuộn len thì cuộn len lại trở nên rối tung. Vậy nên không còn cách nào khác là ngồi bên cạnh ngắm nhìn chứ không dám đụng đến.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiudQ6p5PYaesbQ7zXzzzClfbPs-WbidU4DsKk6RXg55tmhFI3gsBZdCaUhszWfC14b4x4ein_3YPVQZhFhC6Nn1X_oxuLeWgfOSXzT8wGQmmJwgXA0YgSa6NvpZwq4FZaILI3Ex2G8IDob/s1600/2017-10-23_1601.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="551" data-original-width="770" height="457" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiudQ6p5PYaesbQ7zXzzzClfbPs-WbidU4DsKk6RXg55tmhFI3gsBZdCaUhszWfC14b4x4ein_3YPVQZhFhC6Nn1X_oxuLeWgfOSXzT8wGQmmJwgXA0YgSa6NvpZwq4FZaILI3Ex2G8IDob/s640/2017-10-23_1601.png" width="640" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tôi không biết ở ngoài kia có bao nhiêu con mèo giống tôi, mà nếu có thì chắc họ cũng giống tôi, yêu thích cuộn len nhưng sợ mắc sai lầm, sợ sự đẹp đẽ ban đầu của cuộn len biến mất. Hay đúng hơn, con mèo lo rằng một khi lỡ đưa vuốt chạm vào cuộn len, bản thân mèo cũng mắc kẹt luôn trong mớ len đó, sẽ mất cả tự do.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mèo là loài thích tự do, không muốn bị ràng buộc. Mèo có thể dành cả ngày để nằm dài bên cửa sổ để nhắm mắt, chẳng ngắm nhìn ai hay điều gì. Cũng có thể tự nguyện nằm trong lòng ai đó cho đến khi mèo muốn rời đi, chẳng ai có thể giữ mèo ở lại, kể cả cuộn len.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chẳng biết tôi sẽ là con mèo nằm bên cạnh cuộn len đến khi nào. Chắc là khi có một con mèo khác, sẵn sàng cùng tôi xông vào cuộn len, vọc thỏa thích bất kể cuộn len rối tung hay tuột ra hết. Sau đó cùng nhau quấn lại, từ từ đến suốt đời...</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="text_exposed_show" style="display: inline;">
<div style="font-family: inherit; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<a class="_58cn" data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: none;"><span class="_5afx" style="direction: ltr; font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;"><span aria-label="hashtag" class="_58cl _5afz" style="font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;">#</span><span class="_58cm" style="font-family: inherit;">GreenStar</span></span></a></div>
</div>
</div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-84651753122946280982018-10-11T19:55:00.001+07:002018-10-11T19:55:11.292+07:00Ký ức ngọt ngào là thứ độc dược giết dần giết mòn trái tim <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đến một lúc nào đó bạn sẽ nhận ra ký ức ngọt ngào là thứ độc dược giết dần giết mòn trái tim bạn. Không quên được cũng không từ bỏ được, vì chẳng có lý do nào đủ thuyết phục khiến tâm trí ngừng nhớ và khiến trái tim ngừng đau.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjtg6U8gPDsl99RsVwwYiZPAGwcE6oMlUBNuxYM2Giqt2UWtRebTF_aIYyKZVYkYoOO-6Mbwj7awl4cgBUk4UmrJu4p4SCMFje-9Hg8QonoI7Okxws0ZRp9UB_6X-na67WV_2EmFFrshS-t/s1600/2018-02-23_1554a.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="552" data-original-width="366" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjtg6U8gPDsl99RsVwwYiZPAGwcE6oMlUBNuxYM2Giqt2UWtRebTF_aIYyKZVYkYoOO-6Mbwj7awl4cgBUk4UmrJu4p4SCMFje-9Hg8QonoI7Okxws0ZRp9UB_6X-na67WV_2EmFFrshS-t/s1600/2018-02-23_1554a.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ví như mình chẳng biết trước đột ngột một ngày viên kẹo ngọt đang ngậm trong miệng bị rơi ra ngoài. Cúi xuống nhặt lên thì nó đã lấm bẩn, cố gột rửa cũng không còn là viên kẹo ban đầu.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ví như đang khoác chiếc áo lông rất ấm thì bất ngờ lạnh buốt vì có một lỗ thủng lo tướng xuất hiện từ lâu mà mình không hề hay biết.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ví như trong tay đang cầm tờ $100 thì một ngày cần dùng đến lại phát hiện ra đó là tiền giả, không dùng được.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chẳng có chuyện gì xảy ra bất ngờ mà có thể biết được trước. Chỉ là rất khó để chấp nhận khi nó đang thật sự ngọt ngào mà trở nên đắng chát. Rồi lại tự hỏi: Có khi nào là do mình ngộ nhận ngay từ lúc mới bắt đầu?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người ta thường bảo khi cánh cửa này đóng lại ắt sẽ có cánh cửa khác mở ra, chỉ là bản thân người đó có đủ mạnh mẽ để buông tay cánh cửa cũ và có đủ tỉnh táo để nhận ra cánh cửa mới hay không mà thôi.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo mình là người nhạy cảm, dễ dàng thay đổi trạng thái cảm xúc, đang vui bất thình lình trở nên buồn, đang buồn trong khoảnh khắc bỗng vui trở lại mà chẳng cần lý do. Mình lắc đầu bảo không, mình không nhạy cảm, mình chỉ là người lạc quan sống mà thôi. Vì dễ dàng thay đổi trạng thái cảm xúc cũng là một cách để tránh chôn cất bản thân trong sự vô vị. Nếu mỗi ngày chỉ có cười hoặc luôn chìm đắm trong nước mắt thì sống sao nổi. Phải nhanh chóng chuyển đổi, vì mỗi ngày thì chỉ có 24 giờ và mỗi người chỉ có một lần để sống, tuy nhiên lại có nhiều trạng thái cảm xúc để dùng, sao ta không tận dụng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình bảo với bạn là mình có một trái tim và khối óc của người già, vì mình hay hoài niệm và hay khổ đau vì sự chia li. Bạn lắc đầu bảo không phải, mình là người lớn có trái tim và tâm trí của một đứa bé, vì mình dễ khóc, cũng dễ cười, lại càng dễ bị thuyết phục bởi những viên kẹo và mấy cái bánh ngọt ngào. Mình gật đầu đồng ý, mình bảo như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao, sống với quan điểm của trẻ con, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều. Bạn lắc đầu lần nữa bảo không thể, vì con người bắt buộc phải trưởng thành, không thể trốn mãi trong thế giới của trẻ con, đó gọi là hèn nhát.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mình vừa trải qua những ngày có lẽ nên gọi là tồi tệ nhất trong những ngày tồi tệ. Những cánh cửa quanh mình cứ dần đóng lại, à không, phải nói là bất ngờ đóng rầm khiến mình không kịp trở tay. Mình thấy vài cánh cửa mở ra, nhưng mình không muốn vội vàng bước đến. Mình nghĩ mình cần nghỉ ngơi, cần tự chữa lành những thương tổn, cho chúng thật sự hoàn toàn lành lặn trước khi lại bước qua những cánh cửa gọi là cơ hội nhưng đầy rẫy khó khăn mới buộc phải đối mặt và đương đầu.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text">#GreenStar</a></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-38136893434721882582018-10-02T08:31:00.001+07:002018-10-02T08:31:06.249+07:00Đừng vì người không để mắt đến mình mà tổn thương<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo con người ai cũng có lòng ích kỷ, nếu cần mình họ sẽ dành cho mình sự quan tâm chăm sóc, nhưng hết cần rồi thì chỉ muốn né tránh không liên quan. Có muốn trách cũng không nên trách làm gì, vì ngẫm lại bản thân mình cũng tồn tại những lần như vậy, né tránh để dứt bỏ những mối quan hệ mình nghĩ không cần tiếp tục nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpuvBaUAfyVQBMM55RsrgFNI1PICHjjaVJ_3DmR0yvN-n4rNoEH-3vm6LWBoqycgemoPYjLPi3q05INZ6YE8jksBVwKCHqIg04iLCByk8Nyada-a0piL1TRNz1zznDMcNHuXZFaeuHuXKt/s1600/2017-10-23_1641.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="556" data-original-width="558" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpuvBaUAfyVQBMM55RsrgFNI1PICHjjaVJ_3DmR0yvN-n4rNoEH-3vm6LWBoqycgemoPYjLPi3q05INZ6YE8jksBVwKCHqIg04iLCByk8Nyada-a0piL1TRNz1zznDMcNHuXZFaeuHuXKt/s1600/2017-10-23_1641.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo đừng tính toán gì trong chuyện tình cảm, cứ tự nhiên làm theo suy nghĩ và trái tim. Nhưng chắc bạn mình không biết, khoảng cách xa nhất trên đời này là từ bộ não đến trái tim, vì khi dùng trái tim tức là lúc lý chí bất động. Ngược lại, lúc dùng lý chí là lúc trái tim không thể truyền tin cảm xúc. Chỉ có thể làm theo một bên mà không thể nào cả hai thứ cùng một lúc.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo tình yêu không tồn tại sự vĩnh viễn, nó chỉ là cảm xúc trong một khoảng thời gian, ngắn hay dài tùy thuộc vào sự chấp nhận của mỗi người. Vì lần đầu gặp mặt, phải lòng nhau, người ta đã và đang nhìn vào mặt tích cực của đối phương. Nhưng về sau, một mặt kia sẽ dần hiện hữu, phơi bày khi mối quan hệ đủ sâu, đủ khăng khít. Chỉ có chấp nhận mới làm cho tình yêu tồn tại dài hơn một chút, lâu hơn một chút.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo đừng nhẫn nhịn và biến mình thành con ngốc trong mắt những người chẳng đối xử tốt đẹp với mình. Mình lại nghĩ, vốn dĩ những người đó đã không tồn tại trong tầm mắt của mình, vậy thì cần gì quan tâm việc mình có trở nên ngốc nghếch trong mắt họ hay không. Mình im lặng không tranh cãi không đồng nghĩa với sự nhẫn nhịn mà vì chẳng có cớ gì để làm họ thỏa mãn tính hiếu thắng, sự im lặng đôi khi chính là sự khinh khi, coi thường.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình bảo mình đừng vì người không để mắt đến mình mà tổn thương, mà rơi nước mắt, mà huyễn hoặc về một tương lai chẳng rõ như sương bao quanh. Điều này mình hiểu, nhưng dù người ta không để mắt đến mình, người ta lại cứ luôn xuất hiện trong tầm mắt của mình khiến trái tim mình lạc lối. Rồi lại trở thành kẻ mù-điếc đi trong màn sương mù không thấy lối ra. Phải chờ đến khi người ta tự biến mất cùng màn sương đó thì mới thấy rõ mình đã ngu ngốc và dở hơi thế nào.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm nay mình bảo với bạn mình là mình đang khóc nức nở vì tủi thân và mệt mỏi. Nhẫn nhịn, tự huyễn hoặc mình rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn, rồi sẽ tốt đẹp, nhưng cuối cùng kết quả lại chỉ là sự thật trần trụi, đắng chát mà không có cách nào tiếp tục chối bỏ hay hão huyền. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ở một nơi mà khó có sự đồng điệu trong lời nói, một nơi những ngày mưa cứ buồn man mác, một nơi mà người đến rồi người đi chóng vánh như bốn mùa, mình biết mình chẳng nên sâu đậm với ai...</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text">#GreenStar</a></div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-5828600167978647795.post-23290958150082086012018-09-24T09:37:00.001+07:002018-09-24T09:37:46.072+07:00Từ bỏ một người có khó không?<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình hỏi từ bỏ một người có khó không? Mình bảo không khó, cái khó là từ bỏ chấp niệm của chính bản thân mình, từ bỏ cảm xúc dành cho người đó. Một khi đã từ bỏ được, kể cả khi người đó có quay lại bám riết không buông thì cũng không có cách nào để đón nhận thêm lần nữa.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEix5zPX3IijYVdVfxIa0IJ-aI-Pz2FPpuQtPGCfUYCVSVh04nO8rRoy-VOePXqvqbCQADY_RL1ImGtntdNce00MAAuGnI7Ouxk9YkWwZFxY2xqW64zAS8zkHxsOHtl__W4-R50dadKlI8N0/s1600/2017-10-23_1800.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="550" data-original-width="552" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEix5zPX3IijYVdVfxIa0IJ-aI-Pz2FPpuQtPGCfUYCVSVh04nO8rRoy-VOePXqvqbCQADY_RL1ImGtntdNce00MAAuGnI7Ouxk9YkWwZFxY2xqW64zAS8zkHxsOHtl__W4-R50dadKlI8N0/s1600/2017-10-23_1800.png" /></a></div>
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình hỏi làm thế nào để từ bỏ cảm xúc dành cho người đó?</div>
<div style="text-align: justify;">
Mình bảo nếu muốn từ bỏ thì phải chấp nhận bị tổn thương và chấp nhận nỗi thất vọng mà người đó đem đến, không được trốn tránh. Nhiều người mãikhông thoát ra được thứ cảm xúc nặng trĩu dành cho một người chẳng còn ở bên hay chẳng còn thuộc về mình, chỉ vì họ luôn tự mị bản thân rằng người đó sẽ không như vậy, sẽ không làm thế với mình. Hy vọng rồi thất vọng, luẩn quẩn trong vòng tròn của hy vọng rồi thất vọng.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình hỏi nếu chẳng may người đó thật lòng với mình nhưng có điều khó khăn thì sao?</div>
<div style="text-align: justify;">
Mình bảo, trong chuyện tình cảm, đáng sợ nhất là sự ngộ nhận. Ngay cả khi người ta có nói thẳng ra rồi thì cũng có lúc chỉ là lời nói đùa hoặc đang nói dối, huống hồ tự bản thân huyễn hoặc về tâm tư của người kia. Đôi khi đừng tin ngay chính cả cảm xúc của bản thân, mà hãy tin vào thời gian. Nên biết rằng tình yêu thì không có trước và sau, không có sớm hay muộn mà chỉ là lời nói của người đó nói ra như thế nào và hành động sau đó của người ta diễn biến ra sao.</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bạn mình hỏi sao mình biết những điều đó? Mình bảo vì mình đã từng là người đặt những câu hỏi đó cho chính bản thân mình và cũng tự bản thân mình trải qua hết thảy chặng đường cảm xúc mà bạn đang mới chỉ bắt đầu đặt chân vào. Chọn bước tiếp hay đứng yên là chuyện của bạn, vì bạn là bạn mà mình là mình. Chúng ta có thể giống nhau về cánh cửa đã mở, nhưng có quyền bước đi theo cách khác nhau và biết đâu kết quả cũng sẽ khác nhau. Lúc này, bạn tin vào chính bản thân mình và nghe theo tiếng gọi của trái tim có lẽ là điều tốt nhất. Để sau này không phải hối hận...</div>
<div class="text_exposed_show" style="caret-color: rgb(29, 33, 41); color: #1d2129; display: inline; font-family: system-ui, -apple-system, BlinkMacSystemFont, ".SFNSText-Regular", sans-serif; font-size: 14px;">
<div style="font-family: inherit; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px; text-align: justify;">
<a class="_58cn" data-ft="{"type":104,"tn":"*N"}" href="https://www.facebook.com/hashtag/greenstar?source=feed_text&__xts__%5B0%5D=68.ARD7LzymphLfG_gYWAsAu561PVIL-rHqEvwyKci2KamvX5l3Tz16YGncFFfQ3TXoVcm8Kw1MzAApTXqXuCjeHEfg2uKUygck3ColYh-FubhmGjVAPLfWkUTy8xfFkS27h562F3KKB0epl2uJXBgG-g0hTxEG-HSuwXQLadAK6PejnLC61dNjfw&__tn__=%2ANK-R" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: none;"><span class="_5afx" style="direction: ltr; font-family: inherit;"><span aria-label="hashtag" class="_58cl _5afz" style="font-family: inherit; unicode-bidi: isolate;">#</span><span class="_58cm" style="font-family: inherit;">GreenStar</span></span></a></div>
</div>
</div>
GreenStarhttp://www.blogger.com/profile/01535295448660313063noreply@blogger.com0